Tôi ở miền xa trời quen đất lạ. Nhiều đông lắm hạ nối tiếp đi qua. Thiếu bóng đàn bà. Đời không dám tới. Đành viết cho tôi. Nhạc tình sao lắm lời. Đơn vị thường khi nằm trên đất giặc. Thèm trong hãi
Haiz. Woah, woah, woah. Huh-huh. Zui zẻ nhờ?. Woah, woah, woah. Tam giác là tác giam, tát là đánh, giam là nhốt (woah, woah, woah-woah-woah). Đánh nhốt là đốt nhánh, đốt là thiêu, nhánh là cành
đường trống trải khoái. Thong dong quên hết đi sự đời. Dân miền Tây không sỉn xong cự lời. Biết bao nhiêu đồ ngon. Đặc sản là khỏi bàn. Chưa tận hưởng á là thiếu sót. Quý còn hơn cả thỏi vàng. Nào là bún