-
tháng con cầu mong mẹ hiền thứ tha cho con vì hoà bình tương lai . Cho yêu thương cao vút, nước nhà ta ngày độc lập, ôi non sông đất nước đến ngày cùng rực sáng hơn; mẹ ơi xin hãy nhớ rằng, con đã chiến
-
tim khổ đau chỉ vì yêu em. 0252. 70. 0340. 76Nụ hoa thắm. 0341. 64Những giọt sương ban mai . 0344. 32Nhìn làn mây trắng. 0345. 25Đang nhẹ trôi chân trời . 0347. 94Thênh thang phố hoa. 0349. 12Nắng vừa
-
Nguyệt tà soi bóng nơi thiên hạ. Nhẹ bước em đi chốn phồn hoa. Tuyệt sắc giai nhân khắp sơn hà. Chín đuôi mượt mà suối tóc kiêu sa. Bao mỹ nhân xinh đẹp trên trần đời ngậm đắng nuốt cay vì em. Kẻ si
-
mờ phai . Cô bỏ đi hết bao nhiêu mộng mơ. Một mình cô đi lên thành đô. Trầu cau tay trao đến tay . Tôi đứng nhìn buồn vì duyên lỡ. Người khoác áo hoa ngày vui . Còn tôi ướt mi lệ rơi. Ngày đi cô quên
-
đường đời . Lòng nặng niềm thương về người yêu nơi miền quê xưa. Anh sẽ trở về trong mùa phượng vĩ đơm hoa . Đôi ta vui tuổi ngọc ngà . Ta bỏ đi nỗi buồn ngày qua.
-
Bài hát LK Lam Phương - Thanh Trúc, Trường Vũ. Thành phố nào nhớ không anh? . Nơi chúng mình tìm phút êm đềm . Thành phố nào vừa đi đã mỏi . Đường quanh co quyện gốc thông già . Chiều đan tay nghe
-
Bài hát Đường Về Thanh Hóa - Lương Nguyệt Anh. Nghe tiếng hát dân ca sao rộn ràng trong trái tim ta,hàng dừa xanh ôm bóng nắng . Ôi hai tiếng quê hương đây Thanh Hóa yêu thương,như chiếc nôi xinh núi
-
về một người con gái trở thành một câu chuyện bất tử. Vứt lấy giang sơn và ta ví như họa. Ta đổi lấy nụ cười nàng cứ tựa như hoa. Bỗng thấy nhói tim nàng có phải cây trâm lạ. Tự phát sáng như sá lợi tử
-
gió đêm vui nối ngày. Giòng máu nối con tim đồng loại. Dựng tình người trong ngày mới. Thành phố nối thôn xa vời vợi. Người chết nối linh thiêng vào đời. Và nụ cười nối trên môi.
-
Anh lại ngồi suy tư bên ô cửa sổ. Radio âm vang thanh âm đổ vỡ. Phủ kín khói thuốc trong phòng. Nỗi nhớ cuốn mùa đông qua. Góc phố cũng chẳng có một người dạo quanh. Nhưng. ánh sáng chiếu bóng dáng
-
Cũng đã đến lúc nghẹn ngào. Nói lời chào đến mối tình đầu. Một cuốn sách ngọt ngào mà đôi ta từng viết. Em như bông hoa mặt trời. Có nụ cười đốt cháy lòng người. Có lẽ em là thanh xuân của tôi. Từ
-
phải cùng tôi. Tập quên một người. Có tình yêu vượt qua mùa đông. Gục chết sau đêm mùa xuân. Có người mang bình yên về nơi nào. Xa xôi chẳng bến bờ. Có người gieo vào nhau niềm tin. Tình ấm nóng không
-
间 上 的 飘 影. Zài píng dì shū kè nǐ fáng jiān shàng de piāo yǐng. Nơi đáy bình đề thư Hán lệ , phỏng theo nét phóng đạt của tiền triều. 就 当 我 为 遇 见 你 伏 笔. Jiù dāng wǒ wèi yù jiàn nǐ fú bǐ. Coi như ta vì
-
. Một khi nỗi nhớ anh biến thành dải ngân hà. Thì anh biết chạy đi đâu. Dù có đến cuối chân trời kia cùng ngã cùng va. Vào những kỉ niệm đã hóa đá. Đừng trêu đùa mãi anh như con rối trong nhà. Vì anh biết
-
Tĩnh ƠI. 0258. 70Gió lộng bốn phương còi . 0300. 40Tàu buông Vũng Áng, . 0301. 78Đất Nước đổi thay thành. 0303. 21 Thị hóa nông thôn,. 0305. 15Cửa khẩu Cầu Treo nhộn . 0307. 90Nhịp đất thanh bình, Hà
-
. Tôi yêu chiều chiều gió hôn nhẹ. Cùng nắm tay nhau dạo bước quanh hồ. Đêm chia tay tôi xa Đà Lạt. Để lại con tim nơi phố bên đồi. Góp nỗi nhớ đem yêu thương hòa quyện cùng với đất trời. Đà lạt thành phố
-
Cũng đã đến lúc nghẹn ngào nói lời chào đến mối tình đầu. Một cuốn sách ngọt ngào mà đôi ta từng viết. Em như bông hoa mặt trời, có nụ cười đốt cháy lòng người. Có lẽ em là thanh xuân của tôi. Grey D
-
ước ta không xa rời. Và thầm ước anh đang một mình. Vì thầm biết Hà Nội khóc hộ em
-
Gái Xuân. Hà Thanh Xuân. Em như cô gái hãy còn xuân. Trong trắng thân chưa lấm bụi trần. Xuân đến hoa mơ, hoa mận nở. Gái xuân giũ lụa trên sông Vân. Xuân đi, xuân đến, hãy còn xuân. Cô gái trông
-
duyên nay đã trổ hoa. Là duyên ngỡ như đã từng tự kiếp nào. Bão tố phong ba đi qua đời người. Thôi thúc trong tim nơi ta dừng lại . Chốn đây,bình yên!. Đà Lạt, Đà lạt phố bên đồi. Đà Lạt tình yêu mãi
-
chờ. Yêu em ta đâu ngờ. Con tim si mê dại khờ. Con tim này ngẩn ngơ. Say xưa ngân nga câu ca la la la la la. Du dương thanh âm chan hoà là là lá lá. Ấm áp ko thể phai nhoà tặng người 1 đoá hoa. (Nàng
-
hạ Bến Hạ . Và từ tin đó khách lạ trông chờ, Bến Hạ bơ phờ . Vắng nàng đưa đò . Rồi tới ngày đau thương khắc qua đò đau lòng đứng nhìn . Mộ tên nàng bia ghi bên nấm mộ hoang tàn người tiết trinh . Vì
-
Tháng giêng hoa đào bừng nở, đón xuân khoe sắc hồng tươi. Tháng hai hoa ban ngập tràn, tím biếc những gương mặt phố. Tháng ba bất chợt một ngày trắng tinh hoa sữa về đây. Tháng tư loa kèn mỏng manh
-
. Dòng sông xanh, xanh lên ước mơ . Thuyền em trôi về bến mới . Bến yên lành xuôi mái chèo vui . Bến thanh bình ta sống thảnh thơi. . Làng quê ta hôm nay vui quá . Rước em về trên chiếc thuyền hoa . Chân
-
Có dáng ai về đi giữa mây trời. Có lời ca vọng đến lòng tôi mênh mang. Và có cánh hoa đợi ngày nở trong lành. Vẽ một giấc mơ ta mong đợi. Có tiếng yêu đợi ngày nắng yên bình. Có sợi tơ dệt nỗi nhớ ai
-
đáng hay không. Nếu ta tiếp nối sai lầm. Vì đã không yêu. Thôi thì đành chia tay. Ánh trăng tàn. Ngồi trên phố. Ly cà phê tan theo tan theo. Mối tình. Lúc buồn phiền. Chẳng ai muốn. Giọt nước mắt. Khóc
-
đến cho nàng. Trên ngôi cao chín từng hoàng hậu đẹp hơn ánh sao. Tôi không phải là vua nên mộng ước thật bình thường. Như yêu một loài hoa trên vùng đá sỏi buồn phiền. Loài hoa không hương sắc màu nhưng
-
mơ quên bình yên mất rồi. Tại sao không hiểu thấu lòng nhau cho mình thêm cách xa. Nắng phai nhạt cuối góc phố, đôi mi hoen kỷ niệm. Một người bước đi, ngày xưa hằn trong vết mưa. Hạ thu qua chờ đông
-
Bài hát Xuân Trên Quê Hương Tam Bình - Huỳnh Thật, Hồng Phượng. Nhiều năm mưu sinh nơi đất khách quê người. Hôm trở lại Miền Tây cây trái xanh tươi. Lặng nhìn quê hương đổi mới, người người reo vui
-
Anh buông tay để em rời xa nơi này. Dù tim đau từng cơn hoà cùng nước mắt, mỗi ngày. Chia tay vì anh thấy hai ta nên như vậy. Và chia tay vì anh muốn em cạnh người tốt hơn anh. Không sao đâu anh biết
-
, tiếng Tày ở đây là “pây lỉn”. Vì cái bụng của anh nó tốt bản anh giản dị lắm em. Chẳng như con thú đội lốt người tất bật mặt mũi lấm lem. Em đã từng đi qua đến những thành phố hoa lệ. Anh dẫn em đi xa về
-
Bài hát Rời Bỏ - Hòa Minzy. Hết hôm nay, là em đi khỏi nơi đây. Anh sẽ không phải nhìn thấy em nữa đâu . Khoảnh khắc đắm chìm vào nụ cười ấy. Là điều cuối cùng em còn lưu lại cho đến khi . Mình có
-
. Người ơi hãy tin anh này và em đến đây đi. Ngàn hoa lá đang thay màu này em thích hoa gì. Nụ cười bé xinh xuân ngời người làm xao xuyến tim anh. Tình anh sẽ không phai mờ vì anh đã trao dần. ĐK. Một ngày
-
hoa vẫn nở. Phố xa phố xa ngỡ như thật gần. Câu yêu thương chìm trong nỗi nhớ. Mơ về một ngày có mưa êm đềm. Đi bên em chiều trên lối vắng. Phố xa phố xa ngỡ như thật gần. Đôi vai em gầy trong chiếc lá
-
mày chơi cái gì mà thâm hết môi. Chở thức ăn cho chim mà lao cứ như là đang đi bão. Hà Nội mà đi đứng không cẩn thận mấy thằng xe Buys nó đâm chết toi. Thôi được òi. Chiều sang đây tao đưa mày qua bên
-
nào khô hết nước mắt. Đừng vội vàng tin anh, khi em đang muốn nghe những lời nói chân thành hơn. Bước đi. Nhìn về góc phố nơi đôi bàn chân em. Bước đi. Ngọt ngào dẫn lối em đi về nơi đâu. Bước đi đến