rơi sầu anh nào vơi. Giờ em buồn vui với người. Mong em hạnh phúc người ơi thì anh. Chờ đợi điều gì mong manh. Biết ko anh buồn lắm. Ngày ấy bên nhau nồng thắm. Biết ko anh quặng thắt tim này. Chỉ anh
miếng. Có LâmLâmLâmLâm lại Lâm lụm. Nhưng Lâm rớt răng. Mọi người cười còn Lâm thì bụm. Đúng là oải cả chưởng!. Oải cả chưởng!. Oải cả chưởng!. Oải cả chưởng!. Miệng thì ú a ú ớ tôi sụm nụ rồi trời ơi
. Còn buồn cay đắng bờ môi. Đời bao dối gian. Biết đâu bến bờ trần thế. Bạn bè ngày xưa. Ngoảnh mặt làm ngơ. Người tình ngày xưa đã phụ tôi. Ngẫm cho sự đời giàu hèn. Cũng thế mà thôi. Ta đã cho người
. Người khẩn hoang Thanh-Nghệ-Thuận-Quảng. Lương Văn Chánh Thượng Đẳng Thành Hoàng. Xứ đàng trong – Đồng Xuân – Tuy Hoà!. Ghé đến Phú Yên nghe anh (bè đi em!). Ăn,. tô Bánh canh Hẹ ngọt lừng. Thương, dân
xuân phai úa ta chẳng mang móng sau này đời mình vinh quang nhưng khi huy hoàng thì toàn trái ngang ngỡ ngàng . Dk. ta đi kiếm cho ta có mọi thứ Thế nhưng quên đi thứ ngay cạnh ta quyên song thân tuổi
chặng đường. Tìm đến những giờ khắc vinh quang. . Bạn hãy chỉ ta biết. Đường nào chạm vào vinh quang dễ dàng. Là nước mắt hoà máu hoà cùng bao giọt mồ hôi đã rơi. Và những lời khen chê. Như bao rêu phong
sẽ lo trồng rau. Nấu những bát cơm chiều. Chờ anh thế thôi. Trên dưới vui mừng. Ngày mình cùng chung đôi. Là ngày 25 ta uống rượu giao bôi. Mình ở bên nhau. Cuộc đời vui lắm nha. Cột dây tơ duyên. Hai