Ước mơ ở trên đời được ăn ngủ và đi làm
Nhiều lúc phàn nàn chán nản vì không đủ ý chí can đảm
Không biến ước mơ thành sự thật *** nói mà không làm
Những tư tưởng ước vọng sao cứ xoáy thê thảm
Vì ai lại không muốn được thong thả và sung sướng
Phải chịu khó vất vả đi làm mới có tiền để hưởng
Mình không phải Vua Chúa bắt thiên hạ phải ban lúa
Nhớ đừng tự cao tự đại ắt có ngày đời mình sẽ thua
Hãy sống cho ra con người trước tiên mà muốn lên trời
Đã sống ở dưới mặt đất nên bình đẳng với nhân loại
Đừng vượt trội quá xa cho tà ma kêu gọi
Sống phải nên có chữ tâm mọi thứ khác chỉ tạm thời
Đừng vội vàng nhất thời đánh mất đi cả lương tâm
Lương tâm là điểm dựa khi ta bỏ xác xuống ta nằm
Linh hồn có được bay cao là hình thành của cách sống
Trong tâm ta chất chứa gì trước sau thiên địa sẽ hiểu thông
Được sanh ra từ mẹ Lan, mẹ cho cái tên An
Cha mẹ dạy ta lớn khôn để biến thành đứa con ngoan
Khi ta có được con riêng đặt tên là Nhi
Ý là xem mình nhỏ bé đừng tự cao tự đại để làm gì
Cuộc đời như là tuồn diễn một bộ phim lâu dài
Sáng sớm mở mắt ra là phải tiếp tục nhập vai
Trong thể xác hình hài bên trong cô đơn lạnh lẽo
Ta không thể nào làm chủ nhịp mạch hơi thở từng giờ
Phải thuận theo tự nhiên hòa nhập với ngoại cảnh
Ai nấy cũng là diễn viên khi đóng xong hết bộ phim là đến lúc xuất cảnh
Trở về trời đất thiêng liêng chức phận sẽ được ban tặng
Thì theo ta diễn vai ác, vai hiền sẽ mau chóng về cảnh giới ân cận
Kiếp người vốn là chúng sanh từ trời đất, thiên địa
Lăn lộn rồi lên xuống trả nợ nần mù quáng kia
Khi mê muội không hiểu chuyện ta vẫn hăng say với cuộc đời
Khi hiểu chuyện ta tỉnh ngộ ra ta làm biếng thoát ra lời
Vì cuối cùng tất cả cũng tan biến theo trời
Bận lòng gì mà chấp ngã hơn thua với cuộc đời
Thiện ác có đúng sai lẽ phải là bài học muôn đời
Được sanh ra từ mẹ Lan, mẹ cho cái tên An
Cha mẹ dạy ta lớn khôn để biến thành đứa con ngoan
Khi ta có được con riêng đặt tên là Nhi
Ý là xem mình nhỏ bé đừng tự cao tự đại để làm gì