đây là câu chuyện Tối Hôm 20-1 Riki gặp ông già vs cậu bé [ tội lắm ]
Ông già : mua *** ông 1 tờ đi con
Riki nhìn dáo dát ông thì bị tàn tật còn đứa bé đẩy xe lăn mà cái xe lăn còn cao hơn cái đầu nhóc ấy !!!! [ nhìn mà ko bik nói sao ....]
Riki : sao ông không ở nhà nghỉ tết đi sắp tết rồi đó ông
Ông : nếu ông không đi bán thì con cháu ông thì sao con ông đang bị lao lực nặng nằm ở nhà không có tiền mua thuốc men ông phải kiếm tiền đễ mua thuốc cho con ông uống vs lại kiếm tiền mua cơm cho cháu ông con ông ăn cơm nửa
Tôi ko bik nói gì nửa ^^ nhìn chăm chăm tôi mà ông lại rớt nước mắt
Riki : thôi ông à !!! ...........
==================> Nỗi Lòng Của Người Khỗ - Riki Lâm <================
Mel :
bao con người phải lo
Lo trong nước mắt đầm đìa
Khó khăn
Bước cứ bước 1 mình
Lặng im ko ai nhìn
Đến giây phút hôm nay
Mọi người đả quên mình củng là con người
Rap :
Bước sang năm !! tôi đả thấy bao nhiêu người lại mỏi mệt
Nào là tiền nào là phiền cứ từ từ lại kéo đến
Cuộc sống vẫn không thay đỗi
Khi bàn chân ướm nắng của nhửng ng khỗ ko có chỗ đề mà ngồi
Nước mắt chan mồ hôi chảy từ từ đến vành môi
Bạc cắt đỗi bửa cơm chỉ sống qua ngày thôi
Họ muốn có cuộc sống của mình phải đc cải thiện
Và muốn có gia đình đễ ngồi chung quanh quân bên chiếc nồi
Cho nên tự tay tự mình tự lấy tbản thân thực lực ra đánh đỗi
Nhưng tự dằng lòng lại hỏi là lo quyên cả gia đình sao gánh nỗi
Nên thế tự tay buôn xuôi qua từng năm tháng
Đả chịu đăng đẳng vì cái thời tiết lủ lụt lần lượt tới hạn háng
Có 1 ông già hỏi tôi bik bao giờ mới hết khỗ
Ko bik bao giờ tôi mới thôi đẩy xe lăn trên đường phố
Ko bik bao giờ tôi mới đc yên nghỉ ko còn cơn lo
Và nhận thức đc con cháu của tôi sẻ có đc 1 bửa ấm no
Mel :
bao con người phải lo
Lo trong nước mắt đầm đ