Bài hát Tôi Nghe Dòng Suối Tuôn Tràn Trong Lòng - Naomi. Sáng tác Haldor Lillenas. Đừng nói với tôi bao thú vui trần gian. là cuộc vui mong manh rồi chóng tan. Vì có nỗi vui lớn lao trong tôi. niềm
đã kín tiếng . Thời gian giúp tao thay đổi hình hài, nhưng cùng với đó thay đổi chính kiến. Vào khoảnh khắc tao cho rằng xung quanh chỉ toàn bóng đêm tao như một tuần tra viên đi tìm đất đáp. Những
xuân về con phải làm sao?. Thôi thì xuân này ở nơi chốn xa. Mong cha mẹ mạnh khoẻ, mãi không già. Cho Con nợ cha mẹ một mùa xuân . Con xin hẹn sang mùa xuân tới. Con sẽ trở về sum vầy cùng mẹ cha
, những đổi trao lo cho vận mệnh – dân thoát đói nghèo nước giàu mạnh hơn lên, những công trình âm vang miền đất mới – hạnh phúc tự do cuộc đời phơi phới, từ những nghĩ suy trăn trở đêm ngày . Bác Sáu Dân
màu hoen ố tâm hồn. Ánh sáng đầy nhân sinh, bóng tối tràn tội tình. Đường trần đục trong tự tâm tính lựa chọn đi. ĐK. Ta lúc đến nơi đây, trắng đôi bàn tay lúc về cũng trắng tay. Mạng sống mong manh
?. Đâu phải muốn quên được anh là sẽ quên ngay được?. Người ta bảo hãy mạnh mẽ nhưng em làm sao mạnh mẽ. Đã lỡ trao hết cho anh rồi, em còn gì?. Xung quanh em giờ toàn nỗi nhớ mang tên anh. Tình như phim
?. Đâu phải muốn quên được anh là sẽ quên ngay được?. Người ta bảo hãy mạnh mẽ nhưng em làm sao mạnh mẽ. Đã lỡ trao hết cho anh rồi, em còn gì?. Xung quanh em giờ toàn nỗi nhớ mang tên anh. Tình như phim
Vầng trăng khuya héo hon vì ai. Người dưới trăng dáng hao gầy. Vài câu ca ngân nga đêm tịch liêu. Cành liễu xanh mỏng manh. Rồi cứ ngóng cứ trông hoài. Hoa tàn phai ai héo mòn. Giọt nước mắt cứ lăn
Đường về nhà tôi có hai hàng ngọc lan . Khi mẹ sang thăm, bước bên con êm đềm . Thoảng cơn gió mong manh ngọc lan đến quanh mẹ. Thẳm sâu những tháng ngày ngỡ quên ở Hà Nội thuở nào. Ngọc lan ngát
. Một người ở đây. Trong lòng buồn dâng. . Vì rằng nhiều lúc để nỗi nhớ em ngập tràn vào tâm tư. Anh muốn hét lên nhưng không thể được. Dòng người lướt nhanh. Đoạn đường vắng tanh. Chỉ một người. Thả tâm
Ngày xưa ấy, lúc mới bên nhau sao thật bình yên. Để giờ đây, riêng anh nhận lấy chỉ toàn những đắng cay. Nhớ khi xưa, em đã nói đôi ta sẽ mãi bên nhau đến trọn đời. Nhưng anh nào đâu biết được, sau