ngơi. Ta rong chơi phiêu lãng cuối trời. Ðời bọt bèo phù du kiếp người. Dù qua bao nhiêu đắng cay vẫn cười. Vì đời còn mùa hạ tươi vui. Và lòng còn nhiều điều muốn nói. Hãy thắp sáng tâm hồn. Cháy lên
được rõ rằng Võ Đông Sơ đã vùi thây trong gió bụi quan hà. Tiếng kẻng thu quân tắt liệm tự bao giờ. Hoàng hôn phủ trùm lên bãi chiến một vẻ tiêu điều lạnh lẽo hoang sơ. Lá rừng rơi rụng như mưa, phải