-
Chương Mỹ quê hương anh hùng. Sáng tác Phi Thường. Đường về quê tôi, ven đường số sáu. Đây Trăm Gian chùa, huyền thoại cổ kính linh thiêng. Đoàn quân năm xưa, trung dũng kiên cường. Trai tài gái đảm
-
hãy chúc nhau an bình. Mừng chúa sinh ra đời và mình cùng nắm tay tươi cười. Hòa bình đến cho muôn người. Cùng cất tiếng ca mừng vui. Mừng ngày giáng sinh an hòa. Mừng hạnh phúc cho muôn nhà. Từ thành
-
chim hót. Mái nhà xinh kề nhau. Anh cho em mùa xuân. Đường hoa vào phố nhỏ. Nhạc chan hòa đây đó. Tình yêu non nước này. Bài thơ còn xao xuyến. Rung nắng vàng ban mai. Anh cho em mùa xuân. Mùa xuân này
-
xóm rực đèn treo. Nụ cười bỗng tươi trên môi đã khô cằn. Mẹ mừng thấy con xa xôi đã quay về. Mẹ mừng mái tranh từ bao năm quạnh vắng. Đã có thêm người thân. Rộn ràng tiếng ca cô con gái bên nhà. Hồng
-
Có con chim hót trên đồi gió hiu hiu. Chiều xác xơ nắng nhạt, chim một mình. cô liêu. Thoáng nghe trong gió, bài tình ca mùa Xuân. Trời mây man mác, tiếng chim ngập ngừng. Có con chim đang hót, gửi
-
A1. Lại một mùa đông, một mùa đông làm ta nhớ mong. Ta nhớ bao đêm dài lê -gót mưa. Tiếng chuông từ nơi giáo đường hẹn hò đôi lứa. A2. Giờ còn ngồi đây, nhìn trời xa người yêu quá xa. Qua mấy đông
-
có. Tiền điện, tiền nhà, tiền xe. Còn tiền nợ bạn bè chưa trả. Bộ phận âm thanh cho em xin hát 1 bài. Thật lòng muốn hát để át đi tiếng thở dài. “Xuân này con không về”. RAP. Alo bình gold đấy à. Cho
-
làn nước xanh . Thảo nguyên cỏ mây đưa vần thơ từng chiếc ôm . Mình bước cứ bước đôi tình nhân trên lưng đồi . Tình cứ ấm áp không thời gian đâu phàn nàn . Thương thật thương này, yêu thật yêu này đưa
-
. ĐK. Em không là nàng thơ. Anh cũng không còn là nhạc sĩ mộng mơ. Tình này nhẹ như gió. Lại trĩu lên tim ta những vết hằn. Tiếng yêu này mỏng manh. Giờ tan vỡ, thôi cũng đành. Xếp riêng những ngày tháng
-
-
Em là ai ? . Nhà em đang ở đâu ?. Sao giờ đây hoài lang thang trên đường phố?. Em từ đâu?. Trường học em là đâu?. Mà sao em mưu sinh trên đường phố người đông?. Em về đâu? Từng ngày qua về đâu?. Ba
-
như em thường mộng mơ. Dòng thư hồi âm vương tiếng em thở dài. Đời đắng cay khi lầm đường lỡ bước. Tình yêu ngày xưa không sao níu kéo bước chân em. Phút giây dại khờ một ai nỡ mãi cướp mất em tôi. Và
-
Miền Cần Thơ gạo trắng nước trong, vui niềm vui ấm no cuộc sống. Miền Đồng Tháp ruộng lúa mênh mông, yêu tình yêu thắm duyên mặn nồng. Ai qua Tiền Giang xuống phà Mỹ Thuận. Ai đi Hậu Giang đến bắc
-
HUẾ VÀ TÔI ( Thơ Thùy Dung. Nhạc Phạm Lê Hoàng). Tôi và Huế vấn vương. Tự hỏi lòng nhớ không? Nét xưa hoàng thành củ, trầm lắng tiếng chuông buôn. Huế ẩn mình trong sương,đồi thông che khuất rêu
-
cao nơi ấy . là nàng công chúa mới 14 tuổi . nàng sẽ bị hành quyết lúc 3 giờ chiều . khi nhà thờ đổ chuông từng tiếng . người từng đc gọi là công chúa . giờ nàng đang nghĩ gì giữa chốn lao tù cô độc
-
cùng ai. Anh lẻ loi, bờ môi khẽ run anh buồn. Tiếng pháo vu quy, muốn giữ em đừng đi. Nhưng cớ sao mình chẳng nói nhau câu gì. Rap. Êi là một thằng con trai ăn cao học đủ. Văn thơ lai láng như thơ Văn
-
Bỏ tất cả thế giới âu lo. Đi về nơi mà ta vốn có. Là kho báu ở trái đất này . Chẳng nơi nào khác. Ba mẹ dành tất cả Thanh Xuân. Cho con tuổi thơ ấm nồng. Yên bình một sớm mai. Ở ĐÂY LÀ NHÀ. . Khi bé
-
1. Yêu người chung vách. Nhà nàng chung vách với nhà tôi. Hai đứa chia nhau một góc trời. Một sáng mùa đông vang tiếng pháo. Nàng bước theo chồng, tôi lẻ loi. Nhà mình chung vách sao mối tình lại xa
-
-
-
-
-
-
-
-
-
-
-
-
-
-
-
-
-
-