VERSE 1. 2 giờ rồi, chiếc màn hình phone tự dưng sáng lên. Thấy 1 dòng tin từ một số lạ vừa mới đến. “Em say rồi, say rồi. Hình như em thấy nhớ anh. . Anh có thể đến đến gặp em vào đêm nay?”. PRE 1
nỗi nhớ cứ cồn cào hằng đêm nhờ mơ thấy nhau. Ngày mà mình hằng mong đến rồi (ứmmmm ưm ưm ừmmm). 2 năm 1 màu áo xanh khắc trong tim vẫn mãi một cái tên. Từng đồng lương thơm hơi sương. Anh gói ghém với
Tội thân em như tấm lụa là. Yêu người chẳng thương lấy ta. Cuộc đời trôi theo tiếng gọi mời. Nhành hồng phai người ta bỏ em. Tội thân em ngày qua khổ đau chẳng nói một lời. Giờ phận duyên còn chi với
1. Ta lay hoay trong căn nhà cũ, cùng với tiếng guitar . Mang theo bao nhiêu là đủ cho một chuyến đi xa . Họ nghĩ ta sống xa ngã, từ sáng sớm đến xế chiều . Món nợ họ muốn ta trả ừ ta cho đi hơn thế