-
Bài hát Nhớ Gia Đình Beat - Lê Bảo Bình. Cuộc sống này,quá bon chen. Con thấy mình lạc lõng giữa dòng người. Từng đêm về lòng con thắt lại. Mẹ ở quê giờ sống thế nào. Cuộc đời con tha phương mấy năm
-
giây hiện tại. Đời bùng lên bao tia nắng mới. làm chứng nhân Tin Mừng. Hãy sống thánh bạn ơi như Đức Giê Su gọi mời. Sống đời tin yêu trong Chúa phơi phới tình trời lên khơi. Cùng nhau cao rao giữa đời
-
Bài hát Khi Tôi 18 - Ngọc Đắc, O. lew (Việt Nam), Rum. Phía cuối đường . Phượng rơi khắp phố phường . Tiếng trống trường . Giờ mang bao niềm thương . Những nụ cười . Còn vương vấn trên những khuôn
-
mùa thu qua cho bao ước mơ. Mỗi sớm chiều cùng nhìn lá rơi. Gửi lời yêu lắm ôi quê hương Việt Nam. Gửi chút thương thương nhớ nhớ. Gửi một chút buồn thật vu vơ. Gửi về nơi xa ấy có một người đang đứng
-
Dìa miền tây đất rộng mêm mong cánh cò bay không hết được con sông. Người việt nam chẳng ngại gian truân chẳng trách đời than thân thắt đai vàng ở ngang lưng. Người Việt tao bất khuất vì tao tụi tao
-
hiện ngay trước mắt, cánh cửa thần kỳ xuyên thời gian. Hoàng Thùy Linh. Đập cánh theo cơn gió trời. Thỏa sức ta bay muôn nơi. Tìm đến nơi mơ ước đang gọi mời. Cùng đến với nơi diệu kỳ!. Bừng sáng con tim
-
phương trời xa. Chẳng cần phấn thơm, bập bùng đồng rơm. Con xe lóc cóc đi xuyên màn đêm. Mịt mờ khói sương trong tiết đêm hiu quạnh . Tuổi trẻ chỉ có một lần sống đừng bao giờ lãng phí. Mùi hương trên mái
-
anh ngước lên. Nhớ rằng người bị anh bỏ rơi ở lại. Là người thương anh mãi không ngần ngại. Anh ngủ rồi hay vẫn thức. Có ai ngồi nghe những lắng lo. Nghe bài ca anh mới viết. Lại thương anh bao ưu phiền
-
Bài hát Điều Không Thể Mất (Giọng Hát Việt Nhí 2015) - Trịnh Nguyễn Hồng Minh. Như con sóng trào dạt dào yêu thương. Mưa giông bão nổi trên thế gian nào đâu sánh bằng . Tình mẹ thương con qua mọi
-
Sáng nay chợt tỉnh dậy anh lại thấy nhớ em. Liệu rằng giờ này em có lỡ quên. Sợ chẳng gặp mặt sẽ trở nên lạnh nhạt hơn. Mỗi ngày Anh đều nghĩ về em mỗi giây. Nhưng khi hỏi anh lại chối đấy. Sợ một
-
Và đây là ai? Và đây là ai? Và đây là ai? Và đây là ai? Và đây là ai? Và đây là ai? Việt Nam Châu Á Bao nhiêu thế hệ đi qua Việt Nam Châu Á Tiếp tục khuấn đấu đường xa Việt Nam Châu Á Mạng chỉ thắng
-
về nơi này Dòng sông cũ, vẫn cho cô đơn anh ngồi nơi đây Và em đã bước đi, không còn quay về Mình anh vẫn, giá băng bao năm đi về nơi xa * Đêm từng đêm, khi màn sương Buông xuống trên thên thang bao
-
-
-
-
-
-
-
-
-
-
-
-
-
-
-
-
Verse 1. Mười giờ, văn phòng vẫn sáng đèn. Lại một hôm làm thâu suốt đêm. Bàn chân đau mỏi nhức. Tựa lưng em chợp mắt. Dặn lòng “Vì cuộc sống êm đẹp”. Hạnh phúc không đâu cách xa. Mà ta cứ đi tìm
-
yêu, cạnh em nhiều nhạt nhẽo . Nuông chiều ràng buộc bao điều. Sự ích kỷ, anh chẳng nghĩ vì anh nên em chưa nỡ đi. Chuyện ai cũng thấy, mỗi anh không thấy. Em chất chứa bao buồn cay. Nên em âm thầm rời
-
mời . Cảm xúc chạy đến ôm lấy tâm trí chẳng nghĩ ngợi . Đắm chìm âm thanh trong khoảnh khắc giao thời . Miệng ngậm weed, tay thì type, liên tục viết, qua mục tiếp. Không gục thiếp dù mắt có híp ở trên
-
màu nắng mới . Rồi mùa thu qua cho bao ước mơ . Mỗi sớm chiều cùng nhìn lá rơi . Gửi lời yêu lắm ôi quê hương Việt Nam . Chorus (Anh Khang) . Yêu lắm nơi này. cho bao nhiêu yêu thương ta trao nhau . Yêu
-
năm ấy còn vang. Ở nơi ta sống ông cha ta dạy. Tổ tông cất công gầy dựng. Bao nhiêu xương máu chiến công thầm lặng. Để có chỗ hôm nay ngươi đứng. Nên biết ơn chén cơm ngươi bưng. Đó là công biết bao
-
"Toàn dân chống dịch!" . Và quyết cách ly thật nhanh giúp ngăn ngay tình trạng lây lan. Báo đài đưa tin ngày đêm, “Hôm nay thêm nhiều nơi an toàn” . Bằng tinh thần người Việt Nam, mỗi chúng ta là một
-
Phải là đến bao giờ anh mới quên được em. Phải là đến bao giờ anh mới được gọi tên em. Dù rằng những tiếc nuối chẳng còn. Giọt nước mắt chẳng còn. Vậy thì đến bao lâu anh mới có thể quên được em. Sao
-
trong căn phòng toàn da trắng. Tao đã thấy mình rất oách. Kể bọn nó nghe về văn hoá của Việt Nam. Lịch sử trừ bạo và triệt gian. Rót chén Lúa mới khi mưa tới. 1, 2, 3 dzô trước khi buổi tiệc tan. (Salute
-
ta. Đẹp tựa muôn ánh dương vì sao rạng ngời. Viết lên thành một khúc ca lời thơ mai sau. Chiếc vô tuyến treo đầu giường hôm nay bỗng nhảy kênh loạn xạ. Em ôm anh ngủ, mưa đang phủ, ngoài kia cơn bão