con gái, tay nâng niu từng chung rượu suốt đêm dài. 6. Nam Em gái ơi mảnh đất TràVinh đã níu chân người phiêu bạc, tình người TràVinh đã làm xao xuyến trái tim, tôi muốn được ở lại đây, muốn góp phần
Xin Trả Cho Em - Khánh Bình, Ngọc Diệu. Xin trả cho người từng lời thương lời nhớ. Xin trả cho người từng ngày tháng mộng mơ. Trả cho em một ánh mắt với nụ cười ngây thơ. Mà một đời tôi trót yêu lầm
. Từ thành thị cho tới thôn xa, gọi bình minh bừng lên thay ca. Phía trước là chân trời bao la. Chợt nhận ra bao điềudiệu kỳ được vẽ bằng đôi bàn tay ta. Những người +84 luôn giữ cái tính kiên trì. Dù
nuối theo tới sau này. Vì sao lại hứa nhưng không trả lời để người yên vui. Chỉ những khi bật khóc. Đôi má kia (ửng hồng). Mới thấy được (những điều). Ta nên làm.