Verse 1. Mười giờ, văn phòng vẫn sáng đèn. Lại một hôm làm thâu suốt đêm. Bàn chân đau mỏi nhức. Tựa lưng em chợp mắt. Dặn lòng “Vì cuộc sống êm đẹp”. Hạnh phúc không đâu cách xa. Mà ta cứ đi tìm. Vậy
lyrric. txt. Ánh trăng soi đường người về. nào biết đâu tiễn biệt người đi. khóc than duyên mình chẳng thành. một sớm mai biết đâu ngày xanh. tình mấy khi chín phân vẹn mười. đừng khóc than đau buồn n
lyrric. txt. Ánh trăng soi đường người về. nào biết đâu tiễn biệt người đi. khóc than duyên mình chẳng thành. một sớm mai biết đâu ngày xanh. tình mấy khi chín phân vẹn mười. đừng khóc than đau buồn n
Verse 1. Về với anh, về với nhà xưa. Vì thiếu em, tỏ lối hàng rêu. Còn luyến lưu một chút gì không?. Mà biết bao lần anh vì em mà đã buông xuôi. Rồi bỗng nhiên, ngày nắng vừa đi. Thì bóng ai về tới ng
Verse 1. Có ai ở đây không?. Tôi trống vắng trong lòng. Chỉ có màn đêm. Với một mình tôi nhớ mong. Có vài người đến. Rồi lại rời đi. Thăm hỏi vài câu, giữa dòng đời có mấy khi?. Là vì tôi thiếu sót đi
Verse 1. Dù cho từng chịu tổn thương quá nhiều. Cuộc tình vỡ (vụn/vụt) tan những chiều. Lệ ướt khóe mi khi biệt ly. Thế nhưng từ ngày gặp anh hỡi người. Lòng này rộn vang tiếng cười. Tựa ánh dương ngà