xóm rực đèn treo. Nụ cười bỗng tươi trên môi đã khô cằn. Mẹ mừng thấy con xa xôi đã quay về. Mẹ mừng mái tranh từ bao năm quạnh vắng. Đã có thêm người thân. Rộn ràng tiếng ca cô con gái bên nhà. Hồng
có. Tiền điện, tiền nhà, tiền xe. Còn tiền nợ bạn bè chưa trả. Bộ phận âm thanh cho em xin hát 1 bài. Thật lòng muốn hát để át đi tiếngthở dài. “Xuân này con không về”. RAP. Alo bình gold đấy à. Cho
Em là ai ? . Nhà em đang ở đâu ?. Sao giờ đây hoài lang thang trên đường phố?. Em từ đâu?. Trường học em là đâu?. Mà sao em mưu sinh trên đường phố người đông?. Em về đâu? Từng ngày qua về đâu?. Ba
A1. Lại một mùa đông, một mùa đông làm ta nhớ mong. Ta nhớ bao đêm dài lê -gót mưa. Tiếngchuông từ nơi giáo đường hẹn hò đôi lứa. A2. Giờ còn ngồi đây, nhìn trời xa người yêu quá xa. Qua mấy đông
như em thường mộng mơ. Dòng thư hồi âm vương tiếng em thở dài. Đời đắng cay khi lầm đường lỡ bước. Tình yêu ngày xưa không sao níu kéo bước chân em. Phút giây dại khờ một ai nỡ mãi cướp mất em tôi. Và
Miền Cần Thơ gạo trắng nước trong, vui niềm vui ấm no cuộc sống. Miền Đồng Tháp ruộng lúa mênh mông, yêu tình yêu thắm duyên mặn nồng. Ai qua Tiền Giang xuống phà Mỹ Thuận. Ai đi Hậu Giang đến bắc
HUẾ VÀ TÔI ( Thơ Thùy Dung. Nhạc Phạm Lê Hoàng). Tôi và Huế vấn vương. Tự hỏi lòng nhớ không? Nét xưa hoàng thành củ, trầm lắng tiếngchuông buôn. Huế ẩn mình trong sương,đồi thông che khuất rêu
cao nơi ấy . là nàng công chúa mới 14 tuổi . nàng sẽ bị hành quyết lúc 3 giờ chiều . khi nhàthờ đổ chuông từng tiếng . người từng đc gọi là công chúa . giờ nàng đang nghĩ gì giữa chốn lao tù cô độc
Bỏ tất cả thế giới âu lo. Đi về nơi mà ta vốn có. Là kho báu ở trái đất này . Chẳng nơi nào khác. Ba mẹ dành tất cả Thanh Xuân. Cho con tuổi thơ ấm nồng. Yên bình một sớm mai. Ở ĐÂY LÀ NHÀ. . Khi bé
cùng ai. Anh lẻ loi, bờ môi khẽ run anh buồn. Tiếng pháo vu quy, muốn giữ em đừng đi. Nhưng cớ sao mình chẳng nói nhau câu gì. Rap. Êi là một thằng con trai ăn cao học đủ. Văn thơ lai láng như thơ Văn