-
-
-
-
-
-
-
-
-
-
-
-
-
-
-
-
-
. Hương lúa mới thầm thương. Vương vương nắng chiều buông. Cho kênh mương nước về đồng. Bao cô gái làng nghề thủ công. Trên quê đất lụa Hà Tây. Ơi cô gái Hà Tây. Đến nơi đây tiếng hát. Quê em vui thanh bình.
-
. Chuyện tình ta giờ đây. Mờ phai như khói mây. Còn lại những ký ức vụn vỡ. Với biết bao kỉ niệm. Có lẽ nên buông tay. Là giải pháp tốt cho cả hai. Tình yêu là không có chỗ. Cho người thứ ba. Một tình yêu
-
Bài hát Phải Chia Tay Thôi - Tuấn Hưng. Yêu nhau nhiều như thế. Mà đến lúc phải rơi lệ. Xem nhau là dĩ vãng. Cũng là lúc ta lìa tan. Hôm qua còn say đắm. Mà hôm nay khóc âm thầm. Vượt qua ngàn sóng
-
nhau đến suốt đời Gặp nhau chỉ hỏi thăm đôi ba lời . Nhìn theo bước em đi bên người mời . Nước mắt rơi, hết thật rồi, đành buông thôi . Những tia nắng ban mai, rọi đến nơi trái tim giá lạnh . Gió đông
-
côi e đã khóc rất nhiều. Nhận ra em không thể quên được a. A hãy cứ như làn mưa bay đi, để lại đây cho e một nỗi buồn dấu kín. Hãy cứ đến nơi ma` a cần tìm ,còn e buông tay a ra. Cơn mưa rơi chiều nay
-
Bài hát Cầm Tay Anh Và Đi - Linh Hee. Em! Anh có điều muốn nói . Rằng tự nhiên anh nhớ em nhớ vòng tay . Hay là anh sang nhà em để ôm em cái nhờ! . Nhìn em thôi rồi anh đi về ngay . Mình yêu nhau đã
-
Một tay ta nắm lấy. Ánh trăng vàng sắp tàn. Một tay ta níu giữ. Tình duyên úa theo thời gian. Hợp rồi tan. Ai biết đâu ngày sau biệt li. Gặp rồi xa, còn chi thiết tha. Ngập ngừng một câu nói. Tiếng
-
Bài hát Nước Mắt Đôi Bàn Tay - Kaisoul. Chỉ cần có em luôn bên anh như ngày nào . Đặt bàn tay lên tim hứa sẽ yêu trọn đời . Chỉ cần đưa đôi tay anh sẽ không buông đâu người ơi . Từng ngày dần qua đôi
-
-
-
-
Cố gắng nắm lấy đôi tay này, nhưng nay phải buông xuống, trong lòng nghe giá buốt. Giấc mơ qua theo muôn người đi rất xa, đôi bàn tay anh vẫn nắm, không cho trôi đi những yêu thương. . Nắng thức
-
Kiếp Lữ Hành. Sáng tác Minh Châu. Khi màn đêm buông xuống. Từng bước chân rơi trên lòng đường. Trôi về nơi quên lãng. Chôn dấu đi vết đau ngày tháng. Chơi vơi cánh chim bay. Thời gian in hằn bao đổi
-
Có đôi khi hỏi lòng. Khi yêu không học cách nhớ. Vậy mà giờ chia tay. Anh phải học cách quên. Muốn buông tay một người. Là điều không quá khó. Nhưng mà đến lãng quên. Thật sự không giản đơn. Nhớ từng
-
Người ta nay đã bước đi sao em vẫn ở lại?. Tự ôm nỗi buồn không biết nói cho ai. Rồi khi cơn mưa rơi xuống hai dòng lệ cứ tuôn. Buồn nào đau hơn nỗi buồn không thể buông?. Trời đã ngớt mưa em giờ đã
-
sầu. Mộng đẹp vỡ tan như hoa úa tàn. Người thương chẳng may lòng đổi thay. Kết thúc nơi này, chấp nhận buông tay.
-
không quan trọng. Không quan trọng. Bằng việc em hãy ở đây. Cho đến khi . Vậy cớ sao người buông tay để cho nước mắt kia mãi rơi. Rồi buông hàng vạn câu nói sát thương khi kho khan đã rời. Oh tell me why
-
-