non mới chớm nà. Trung thu nhiều anh tới sớm và muốn xin một chân để mời em đi. Nhưng mà phận là cô gái con miền Tây chân thật. Mẹ dặn nhiều lần đừng có đi cùng trai mà thân mật. Vì mình còn đặc biệt
1900 hồi đó. Bọn mình ngồi bắn bi ngoài ngõ. 1900 hồi đó. cuộc sống tuy nghèo khó. nhiều thứ mua chẳng có. 1900 hồi đó. Mẹ ngồi chải tóc bên quạt gió. 1900 hồi đó. Một bữa cơm thịt kho. Là rất chi
Còn chút nắng . trong chiều buông lơi. anh đâu nghĩ tới. bóng tối sắp kéo . về muôn nơi . căng buồm vượt sóng . giữa dòng biển khơi. anh đâu nghỉ tới. cái kết một mình chơi vơi. Ta còn gì . để nói
Anh không cần biết quá khứ em ngày xưa. Anh chỉ cần nắm tay em trong từng ngày mưa. Tim em lạnh giá hóa đá đã yêu chưa. Có khi hạnh phúc là cảm giác mình thật dư thừa. Trong muôn vạn kiếp sống cố