Ngày mới lại bắt đầu, lặng nghe từng phút yên bình. Hòa trong từng sắc màu tiếng cười cho đời thêm lung linh. Gửi nụ hôn vào gió nhẹ, chạm tay vào hạt nắng mơ màng. Nhìn ra thành phố tựa như một bức
dại giờ láo liên khiến ta thở dài. Vẫn cố gắng để níu giữ chút hồn nhiên còn ở lại. Từng trờ ngại của ngày qua, ta giàu thêm những trải nghiệm. Và hoài niệm ngày bình yên cho xúc cảm để ta viết tiếp. Để
thiên nhiên. Và chúng ta nên sống chậm lại để nhìn thật rõ mọi chuyện. Được sống là phải trải nghiệm. Vì thế nên ta thôi ta cứ chiêm nghiệm. Tương lai ngày mai- chặng đường còn dài. (Vì TUỔI TRẺ). Hook
Anh đếm không nổi ngày tháng cô đơn cộng lại là bao nhiêu đêm. Anh không cần sự chấp nhận từ ai ngoài em để thương yêu em. Và dĩ nhiên anh không thể trút hết tâm tư để người ngoài thấy. Nhưng thói
ngàn xanh thắp nén tâm thành. Yên Tử linh thiêng vang danh Đất Việt. Cửa Ông trấn giữ Đông Bắc biên cương. . Lên Bình Liêu ngắm đồi cỏ lau. Xuống Quan Lạn hội thuyền tháng sáu. Nét văn hóa thiên nhiên
quá . Trời mù mây bỗng nhiên ngát xanh khi em khẽ cười . Một ngày anh biết hết nguyên do của những yên vui trong đời . Ngày mà duyên kiếp kia đưa ta gần lại với nhau . Tạm gác hết những âu lo lại, cùng