phùng vị thơm Lang thang nơi sân trường, năm xưa hay vui đùa Nơi trong tim tôi, như ngày xưa hẹ vui giờ vẫn còn đây Không gian thiên thang, đường hương hoa mì ma rào khắp nơi Cây mê nghiêng che, cho trên
yêu thương trong lòng,về em người con gái xưa đã ban cho tôi tiếng cười. Verse 2. Verse tiếp theo anh gữi đến thiện. người yêu đầu tiên của anh. Có lẽ là chuyện tình anh khá lộn xộn không khác gì nhạc
nơi ta làm. Sao em luôn cho anh phát điên, yeah. Muốn đưa em đi đâu chỉ riêng ta. Đây không nhanh giống như chỉ thiên. Vì mình sẽ bên nhau rất lâu. Từ mùa thu đông xuân tới xuyên hè. Yeah anh thức giấc
cơ cực. Khi bát cơm chưa đầy từng trang giấy trắng em mơ ngày đến trường nay đứng nhìn theo lũ trôi. Thiên tai rồi lại thiên tai dồn dập về miền Trung như trút hết lên phận nghèo. Mẹ già ngồi co ro đôi
Xa xa bóng người thương. Thấp thoáng trước thềm nhà đang đưa dâu. Nơi đây phấn son áo màu. Em sắp theo chồng bỏ lại bến sông kia chờ mong. Khải lên khúc nhạc hoàng cầm buồn ngày mình biệt ly. Cung
vì sao đang chứng giám, chuyện tình yêu giữa nhân gian. Lãng mạn như chuyện Shaekspeare đã từng viết nên thiên tình ca. Nàng đẹp xinh như muôn hoa thì thầm gieo những câu ca. Vào tai ta nguyện sẽ chẳng
Xa xa bóng người thương. Thấp thoáng trước thềm nhà đang đưa dâu. Nơi đây phấn son áo màu. Em sắp theo chồng bỏ lại bến sông kia chờ mong. Khải lên khúc nhạc hoàng cầm buồn ngày mình biệt ly. Cung
khoảng cách. Giấc mơ về em luôn vẹn nguyên. Chẳng thể nào phai mờ. Ai ngờ !. Kẻ mơ mang em theo trong từng nốt nhạc. Du dương trên những phím đàn. Mơ màng như người lỗi lạc. Vì em như từ nơi thiên đàng
khoảng cách. Giấc mơ về em luôn vẹn nguyên. Chẳng thể nào phai mờ. Ai ngờ !. Kẻ mơ mang em theo trong từng nốt nhạc. Du dương trên những phím đàn. Mơ màng như người lỗi lạc. Vì em như từ nơi thiên đàng
lên khúc nhạc hoàng cầm buồn ngày mình biệt ly. Cung oán cung sầu nặng lòng tiễn chân người ra đi. Xác pháo vu quy bên thềm có chăng hạnh phúc êm đềm. Đời người con gái đục trong mười hai bến nước long
mây bỗng nhiên ngát xanh khi em khẽ cười. Một ngày anh biết hết nguyên do của những yên vui trong đời. Ngày mà duyên kiếp kia đưa ta gần lại với nhau. Tạm gác hết những âu lo lại, cùng anh bước trên con
. Khả dĩ hôm nay tam sinh tiền định cho đôi lữ khách . Thiên ý cho ta một đêm hữu duyên . Nhật lệ sương tàn đêm hương . Hai ta chia đôi đoạn đường. . Yêu đương điều kiêng kỵ nhất là lừa dối nhau . Xa
cuộc sống không bao giờ dễ dàng đâu, . Như mình nghĩ. Nhưng đừng nản vì vấp ngã dạy ta trưởng thành hơn. Cuộc sống này rất công bằng và tôi cũng hiểu ra rằng. Điều tự nhiên sẽ đến ta nên ta nhìn về tương
!!!. Thời gian theo vết thời gian tình yêu đất nước Việt Nam . Rồng trôi hơn bốn ngàn năm. Hồn thiêng đất nước Việt Nam !!!. Nam quốc sơn hà Nam đế cư . Tiệt nhiên định phận tại thiên thư . Như hà nghịch lỗ