Snoopdee. Vậy là đứng đợi đã được ba ngày. Chì vì bốn chữ "Chị ra nhận ngay". Đặt cho sướng tay rồi không nhận hàng. Tưởng là vận may ai ngờ vận hạn. Đầu cắt moi đã vậy còn tháo mũ. Cha mẹ ở nhà phải
Khi cháu đến chơi nhà, bà kể chuyện cháu nghe. . Bao câu chuyện cổ tích và những chuyện ngày xưa. . Ông cho cháu ăn quà, kẹo và nhiều bánh ngon. Ông bà hiền lắm nhé, như ông Bụt bà Tiên. Ông bà
cho đến cuối cùng chỉ biết ôm nỗi buồn lặng im . Ver 2. Làm sao quên được hình bóng ấy . Thời gian sao có thể xóa nhòa . Người mà anh đã từng nguyện yêu thương để rồi vụt mất . Vì đã chẳng cố gắng bên
Hum tere bin ab reh nahi sakte. Tere bina kya wajood mera (x2). Tujhse juda gar ho jaayenge. Toh khud se hi ho jaayenge judaa. Kyunki tum hi ho. Ab tum hi ho. Zindagi ab tum hi ho. Chain bhi, mera
lên cho. ĐK. Anh yêu em đến điên đầu. Mà anh lại thấy như thế nó rất ngầu. Dù là anh giờ đây phải hoá thành bé con. Anh vẫn chỉ yêu bà nội của anh thôi. Anh yêu em đến điên đầu. Mà anh chẳng muốn thấy
lạc nhau, sẽ tìm nhau ở kiếp khác. Tìm ở đáy đại dương hay thác cheo leo. Tìm giọt sương trên lá mềm. Đàn hạc bay về bên thềm. Tìm giữa thiên hà xa mãi, em vẫn cứ tìm. Điệp khúc. Biết yêu là sẽ mất hết
Hôm nay ba về muộn hơn mọi ngày. Đừng buồn ba nhé khi con cần ba không ở đây. Giờ này con đã ngủ say vài lời tâm tư ba xin ghi vào trang giấy. Thiên thần nhỏ bé của ba hãy cứ sống trọn tuổi thơ. Ba
Bài hát Khúc Hát Tương Tư - Hồng Phượng. Soạn Giả Viễn Châu. THƠ. Lệ tràn theo khúc hát tương tư. Anh đến rồi đi chẳng giã từ. Tôi sống một mình đơn chiếc lắm. Giọt sầu như đọng giữa tâm tư. VỌNG CỔ
là ai). Ai sẽ trở thành huyền thoại?. (Ai ai). Hook (2x). 16 typh’s on the mic. Khúc nhạc này play all night. Hoa phượng đỏ. Hải Phòng city. Người ở đây không ngán một ai, let’s go. Verse 2. Thoát ly
aNgàn lần em ngỡ. Ta như gặp nhau trong mơ. Là ngàn lần tan vỡ. Nước mắt tuôn rơi vô bờ. Chẳng thể cứ mãi. Quay lưng nhìn người ta thương. Lạc nhau giữa mây tan. Mưa giông biển người mênh mông. Biết y
Bài hát Dạ khúc - Phú Quang. Tiếng hát bay trên hàng phố bâng khuâng. Chiều đong đưa những bước chân đau mòn. Chợt nghe mùa thu bay trên trời không. Còn ai giữa mênh mông đời mình?. Nỗi đau vùi lấp