đời luôn cơ cực. Khi bát cơm chưa đầy từng trang giấy trắng em mơ ngày đến trường nay đứng nhìn theo lũ trôi. Thiêntai rồi lại thiêntai, dồn dập về miền Trung như trút hết lên phận nghèo. Mẹ già ngồi
yên . Mình phải siêng lên không nên làm biếng!. Như là năm trâu vàng, trâu vàng, qua bao nhiêu thiêntai mà mình đâu hàng. Như là năm trâu vàng, trâu vàng, qua bao nhiêu thiêntai mà mình đâu hàng!. ĐK
yên . Mình phải siêng lên không nên làm biếng!. Như là năm trâu vàng, trâu vàng, qua bao nhiêu thiêntai mà mình đâu hàng. Như là năm trâu vàng, trâu vàng, qua bao nhiêu thiêntai mà mình đâu hàng!. ĐK