-
. Hàng xóm, cứ mãi bàn tán, xem căn bệnh của bà, có chữa nhanh. Nhưng biết té mang nhiều vết thương, thì ai, không cố mà chữa lành. Vẫn như mọi ngày tắt con mic, thấy căn phòng thật chống vắng. Không có
-
Theo gió mây về lại, ngày xưa ấy. Nơi góc cây mình hẹn hò, thuở đầu tiên. Em có nghe nghìn trùng tận cùng. Từng lời yêu nói ra thẹn thùng ngại ngùng. Em có hay anh còn chờ em. Thu đã sang mùa rồi
-
Bài hát Thuyền Và Biển - Trung Đức. Chỉ có thuyền mới hiểu. Biển mênh mông nhường nào. Chỉ có biển mới biết. Thuyền đi đâu về đâu. Những ngày không gặp nhau. Biển bạc đầu thương nhớ. Những ngày
-
được không . Những chuyện xưa của lòng? . Đêm qua nằm mơ thấy người trai lính chiến xuôi tàu về quê hương . Vui đêm phố phường quên đi phút giây . Gió lạnh ngoài biên cương . Một đêm mùa hè tôi đến sân
-
trời đầy vị mưa. Lãng mạn của anh mang tên em trong đó. Nhưng cô đơn đã biến em trở thành người thừa . Anh đã học cách chúc phúc cho người mình yêu. Nhìn em hạnh phúc anh đã ổn hơn rất nhiều. Anh thật
-
Cao cao bên cửa sổ có 2 người hôn nhau. Đường phố ơi hãy yên lặng để 2 người hôn nhau. Chim ơi đừng bay nhé, hoa ơi hãy tỏa hương. Và cây ơi, lay thật khẽ cho đôi bạn trẻ đón xuân về. Khi mặt trận
-
biết chẳng một ai có thể ở bên đời mãi. Cũng chẳng có ai có thể yêu một tình yêu không nhạt phai. Nếu đánh mất hy vọng, người hãy mở lòng, chào đón một tình yêu mới. Anh xin lỗi vì đã không gần em, lúc
-
Ngày hôm nay như thế . Cũng có lỗi của anh . Chẳng hiểu rõ ngọn ngành . Để từng lời em nói anh cứ trách người ta. Chẳng hay là em dối. Người mà em yêu là người khác cơ. Anh chỉ là một trong ngàn vạn
-
biên cương núi cao. Người lính qua trăm suối nghìn đèo. Lắng nghe tiếng của mẹ hiền. Ngày đêm giục bước con hành quân. Rừng thay lá bao mùa rồi. Đoàn quân chiến đấu xa làng quê. Mẹ ơi hãy yên lòng. Dù
-
thành tình sầu. Phương trời xa dù hạnh phúc trong sang giàu. Có nhớ nơi quê nghèo em một lòng yêu anh. Sông vẫn là sông chảy ra biển rộng. Thương mãi cánh cò nay đã về đâu. Em mang trong tim bóng hình
-
tình sầu. Phương trời xa dù hạnh phúc trong sang giàu. Có nhớ nơi quê nghèo em một lòng yêu anh. Sông vẫn là sông chảy ra biển rộng. Thương mãi cánh cò nay đã về đâu. Em mang trong tim bóng hình người
-
ngủ yên. Được vòng tay em ôm lấy để tan biến những muộn phiền. Những sóng gió cuộc đời do đồng tiền!. Cho anh tựa vào vai em có được không?. Cho anh tựa vào vai em có được không?. Để cho anh được cảm
-
hết muôn ngàn lời hứa. Để dấu yêu xưa tan biến như khói sương mờ tan mau. Mang dấu yêu bấy lâu hoá thành niềm đau. Để cho những ký ức vẫn cứa vết hương càng sâu.
-
Tìm về góc phố đó tình yêu vẫn còn. Mà sao hơi ấm thân quen nay chẳng còn bên anh. Lạc giữa đêm tối cô đơn lạnh lùng. Nhận ra bên anh nay đã chẳng còn em. Cười chúc em hạnh phúc niềm đau xé lòng. Tự
-
Bạn hãy nói cho tôi biết chăng, về họ tên mà tôi đã mang,. Về miền quê mà tôi ngày đêm luôn nhớ mong. Lòng tôi mong biết đất nước tôi, đất nước đã có bao đời,. Được nhìn bằng đôi mắt của mình được
-
cửa miên man. Mà em không chút hỏi han. Anh buồn lang thang. Gõ cửa trái tim nghe xa nghìn trùng. Đèn mờ hắt hiu cô đơn tận cùng. Đàn lỡ phím sai cung. Tình này cũng mông lung. Tim anh ai bắn mũi tên
-
anh gõ cửa miên man. Mà em không chút hỏi han. Anh buồn lang thang. Gõ cửa trái tim nghe xa nghìn trùng. Đèn mờ hắt hiu cô đơn tận cùng. Đàn lỡ phím sai cung. Tình này cũng mông lung. Tim em ai khóa để
-
bao ân tình. Về vọng cổ. Nam Trà Vinh ơi người mẹ hiền đơn sơ mộc mạc, hãy dang rộng vòng tay ôm chặc con vào lòng. Nữ Trà Vinh ơi đứa con lưu lạc đã quay trở lại sau những tháng ngày biền biệt phương
-
thôi. Có những niềm vui. Mà em đã không kịp nhận ra thôi. Có những nỗi buồn. Đã theo suốt anh cùng thời gian trôi. Đôi môi làn da mái tóc của em. Giờ bạc như vôi. Khi anh xa rồi đừng tìm kiếm nhau. Đừng
-
. Anh buồn lang thang. Gõ cửa trái tim nghe xa nghìn trùng. Đèn mờ hắt hiu cô đơn tận cùng. Đàn lỡ phím sai cung. Tình này cũng mông lung. Tim em ai khóa để anh lạnh lùng.
-
. Nên tiếng kêu nghe bẽ bàng. Để anh gõ cửa miên man. Mà em không chút hỏi han. Anh buồn lang thang. Gõ cửa trái tim nghe xa nghìn trùng. Đèn mờ hắt hiu cô đơn tận cùng. Đàn lỡ phím sai cung. Tình này
-
, cha già ,mẹ ốm , . nặng lo , lo cho thân cò , bao giờ ấm êm . . . Sông dài biển lớn dò thăm , lòng người ai đo , khó đoán chữ ngờ . . Ngẫm đời , Vướng mắc nghiệt oan, nép mình góc tối , ai thấu
-
nghĩa nhân mấy ai đời nay . Tân Cổ . Châu Long ơi! Trống khoa trường giục giã bước lai kinh, lòng rộn rã mừng vui như muốn khóc. Dốc chí kinh luân quyết tên đề bảng hổ, đáp tạ người yêu tảo tần khuya sớm
-
, nước mắt ngây ngô em sao lăn dài. Tựa đầu lên bờ vai của anh. Chỉ 1 ánh mắt, đã khiến anh mạnh mẽ hơn. Dặn lòng mình sẽ bên em, mọi thúe trở nên giản đơn. Không gì có thể ngăn cách, 2 trái tim hoà chung
-
bay vút cao lên muôn vì sao . Con tim non đã rung trong đam mê khúc vui . Có lúc thấy lòng chợt bồi hồi. Lỡ yêu thương thoáng mây. Người yêu của tôi ơi. Cõi tình ấm êm. Mặc cho mưa bão giăng giăng giữa
-
Bài hát Tháng 7 Của Anh - Bi. 1st Verse. Anh sợ cơn đau khiến anh trở nên bất tử. Lúc ấy nỗi buồn sẽ lại về với tàn tro. Anh đã cố mua niềm vui mới về mặc thử. Nhưng chẵng đâu vào đâu nên rồi cũng
-
HÀNH TRÌNH TRÊN ĐẤT PHÙ SA. Tân nhạc Thanh Sơn. Tân cổ Đình Trí. Nhạc Chim tung bay hót vang trong bình minh chân cô đơn áo phong sương hành trình; từ Long An, Mộc Hóa, Mỹ Tho xuôi về Gò Công, Tiền
-
quản sớm chiều gian nan. Ngoại ơi dù ở nơi đâu nơi chân trời góc biển con vẫn thầm mơ ngày trở lại quê nhà. Tìm lại lời ru của ngoại năm nào, tìm lại tuổi ấu thơ sống êm đềm bên ngoại. Khi mẹ sang sông
-
Bài hát Dòng Sông Quê Em (Tân Cổ) - Khánh Bình, Ngọc Tuyết. Chiếc xuồng nhỏ đưa anh về xóm nhỏ. Nghe rì rầm tiếng sóng dổ gần xa. Dòng sông quê đẹp bóng trăng ngà. Nghe câu hát xa xa lòng anh chạnh
-
Bài hát Biển Tan - Minh Tuyết. Anh đâu phải là sóng. Em cũng chẳng là thuyền. Một ngày xa vắng gió. Sóng thuyền cứ miên man. Anh không là cát vàng. Đâu phải là biển cạn. Sao mãi tràn nỗi đau. Khát
-
Ước có người bên tôi mỗi khi buồn. Cùng uống một tách trà giữa tinh sương,. Kể những chuyện vu vơ, những truyện cười. Dù thoáng qua thôi lòng cũng được vui!. Ước có người bên tôi mỗi khi buồn. Cùng
-
quạnh hiu với đơn côi. Lạc lõng nơi chính mình từng quen. Còn lại điều gì làm ta chẳng như lúc ta bắt đầu. Còn lại điều gì ẩn sau những câu trách than lên nhau. Giọt nắng tan mang bình yên dần xa mãi. Kỉ
-
Bài hát Ngày Mai Anh Lên Đường (Tân Cổ) - Bạch Tuyết, Vũ Minh Vương. Nhạc. Nam Màn đêm buông trên đường, hàng me lung linh ánh đèn, đêm nay đi bên em giữa lòng thành phố thân thương. . Nữ Ngày mai
-
. Mười hai bến nước biết bến nào trong. Tuy em đành phải sang ngang. Thương yêu ngày cũ chưa tan. Xin anh đừng oán trách người đị. Vọng Cổ. Không ! Anh nào oán trách chi em phận gái má hồng 12 bến nước
-
Em có nghe ngàn muôn suy tư trong màn đêm. Em có nghe lời yêu kia theo gió lay vội đêm. Vụt qua con phố chắc có đến nơi bình yên. Chẳng cần cơn mơ chiếu lấp lánh nơi thần tiên. Từ bao tan nát hóa một
-
Chỉ có thuyền mới hiểu . Biển mênh mông nhường nào . Chỉ có biển mới biết . Thuyền đi đâu về đâu. . Những ngày không gặp nhau . Biển bạc đầu thương nhớ . Những ngày không gặp nhau . Lòng thuyền đau