chồng mùa mưa Vẫn thế ngồi nghe chuyện xưa Miền Trung vùng quê toàn mưa bom bão đạn Giác đóng từng khu ngàn quân chiên miến tâm thương ôi náo loạn Lúc đó con đâu đã sinh ra Mẹ còn chẳng biết đến ba Giải
Order pizza, café trung, thêm ly machi a tồ. Cappucino, cho bình minh hôn đôi môi em vị si rô. Còn ly thuy tinh, chai rượu rang vang định vị làm sao được xa gần. Eiffel trên đỉnh, kem bao xung quanh
đời. Anh kêu tên em qua vùng biển sóng chân trời. Bóng con thuyển vượt ngàn trùng lệ trào dâng. Lời anh kêu tan trong sóng gió reo sóng dâng bao la. Kể từ đây mãi mãi mất nhau, mãi mang thương đau mây
Anh đi qua Việt Bắc nhớ hoa hồi biên giới. Anh đi tới miền Trung thoáng hương trầm xứ Nghệ. Anh đi vô Đồng Tháp có hương sen thơm ngát. anh vẫn ko quên hương quế,hương quế trà bồng . hà à a á. Em có
đông xa tắp nơi chân trời. Ở nơi xa đó người dân đói nghèo. Từ đau thương người đi khắp năm châu lòng tin mặt trời chân lý sáng soi rọi chiếu sáng dân mình. Vượt trùng sóng người đi khắp phương trời
don't wanna be sai sót. Tỉa tót chân mày, fix up đôi giày. Tối nay lấp lánh bộ cánh màu sapphire. Nhìn mà anh thấy suffering "chàng tấp vô ik". Cổng hoàng cung anh pull over. Sau bức màn nhung anh buông