zhe nǐ, jiù huā guāng le yǒng qì. Em ở góc đường chờ anh, liền tiêu tan hết dũng khí. 候鸟向南方迁徙. Hòu niǎo xiàng nán fāng qiān xǐ. Chim di trú hướng phương Nam bay đi. 北国披上了白衣. Běi guó pī shàng le bái yī
Đếm bao ngày xuân đi qua, xin phép gia đình mẹ cha . Cho đón em về làm dâu, 2 đứa sau này làm giàu. Kéo theo đàn trai bưng mâm, coi bói ngay ngày 25 . Nàng ơi anh tới anh đón em về kết tình trăm năm
. Yêu nhau yêu nhau nhẹ nhàng mình bên nhau mãi mãi. Chỉ cần em thấy nhớ (anh ở đây). Chỉ cần em cô đơn (đây vòng tay). Giấc mơ có anh và em mình cùng đắp xây ngày mai. Phạm Đình Thái Ngân. Vì đôi khi ta
ĐĂNG KÝ KÊNH NHÉ ĐẠI GIA ĐÌNH Nhiều khi em được một lần tối xa hợp tác vào ngày mình Hồi lòng em nghe em khi về anh đã bằng đôi mắt là tim lạnh Tôi luôn luôn tránh mất mất của anh Vì dường như lúc
rỡ gấm hoa. Đinh, Lý, Trần, Lê ơi. Nguyện xin khắc ghi đời đời. Xương máu rồng tiên ơi. Còn đây kiên trung bất khuất. Như sóng biển Đông kia. Ngàn năm mãi luôn lưu truyền. Hào khí trời nam ta. Rạng
. Tình đầu anh ước ao nhưng sao không giữ chặt lấy?. Để đến lúc em buông tay mất rồi. Tựa hoàng hôn bên kia đỉnh đồi. lướt trôi. Verse 2. Sau cơn mưa dài không có ánh cầu vồng. Nhiều ngổn ngang để quên
lên, rọi bước chân cho con đi về, cho con đi về sau bao nhiều lần con vùi mình. Ở trong bóng tối sáng lên là bữa cơm nhà, là tuổi thơ mà chữ gia đình là tất cả của con. Viết và bút màn đêm dần phai
. Dù có yêu nhau đậm sâu nhưng đã xa rồi . Quay lại chẳng bền đâu vứt hết đi ngày mai . Anh muốn thấy em tồn tại . Những vết thương không ai khâu, tự lành lại . Định sẽ can ngăn vài câu . Anh ấy chẳng