im tiếng đi mà cung kính. Chúa Con sinh ra trên máng cỏ hang lừa. Tuy Chúa là Vua muôn nước suy phục tôn kính. Chúa bỏ ngai vàng sinh xuống trần đêm sương. . Thôi hỡi trần gian bao tuyếtsương cùng
cảnh âm thầm. 1. Be- lem năm ấy ánh sao chiếu soi giữa trời mùa đông. Vang trong tuyếtsương bao điệu đàn ca dâng lên du dương. Bên trong hang đá khó khăn thấp hèn giữa trời đầy sương. Ngôi Hai giáng
khô. Lỡ cung ái ân xuân thì. Ngày anh xa vắng. Phấn son xếp lại chẳng dùng. Trắng đêm đối ngọn đèn tàn. Trăng mờ lạnh giấc cô miên. Đợi chàng một hai năm. Hay là cả đời xuân xanh. Ngày nao đầu pha tuyết