Verse 1. Tìm em dù xa khắp phương trời. Thì cả đời anh vẫn kiên tâm. Dù anh có phải đơn phương đợi. Vẫn nguyện chịu nghiệt kiếp duyên âm. Tình ta ngàn năm bất tương phùng. Dù ở cạnh nhau rất yên tâm
em yêu thật lòng. Phía nơi cuối con đường ta sẽ về đâu. Đôi câu thương nhớ nhau nay cũng phai màu. Nỗi đau cứ dày vò đời anh cô liêu mãi. Hai ta có duyên nhưng chẳng nợ nhau. Ta chẳng biết cuộc tình
. mãi keo bền . C. Chẳng mong chi giàu sang. Hay mơ ước xa vời. Mối duyên ta trời ban bên anh mãi không rời. Và dù cuộc đời này còn nhiều giang nan. Anh ơi em không màn thương anh vượt thời gian
đón người đưa. Phương trời xa đâu có nào ngờ, những ước mộng đó tưởng như mơ. Giờ hiện thực người đả thay đổi, người đi giờ còn đâu nửa mà chờgg. Anh biết phận mình đầy chông gai. Chỉ mong cuộc đời này
đón người đưa. Phương trời xa đâu có nào ngờ, những ước mộng đó tưởng như mơ. Giờ hiện thực người đả thay đổi, người đi giờ còn đâu nửa mà chờgg. Anh biết phận mình đầy chông gai. Chỉ mong cuộc đời này
. Nguyện se mối duyên lành mãi mãi chẳng rời xa. Nhưng chuyện tình yêu nào có ai ngờ. Những tưởng rằng tình đẹp như thơ. Thuyền xa bến đỗ lâu rồi vậy mà tôi vẫn ngóng trông. Biết tìm em đâu giữa núi cao sông
Chiều nao em có nhớ, đôi ta cùng nhau trú mưa. Bên quán nước đơn sơ, trời se duyên đôi mình gặp gỡ. Tình đôi ta chấp cánh, bay xa cùng với tháng năm,. Ngỡ như chẳng phai nhoà, nào ngờ đâu em đã rời
Ɲăm quan đổi lấу, lấу miệng cười. Mười quan anh chẳng tiếc. Σhỉ tiếc người là người có duуên. Lại một người ra đi mãi mãi. Từng nỗi nhớ cuốn theo đêm dài. Σhợt lòng bỗng thấу cô đơn lẻ loi. Tôi lại ng