-
-
-
-
-
-
-
-
-
-
-
trời chẳng thương chúng ta Cứ là thiết giấc ta trong nhà Thờ dài em mộng lấy ánh siêu xa, ghé nói bên ai Thôi thì ta cứ ôm nhau đêm dài Mưa rơi mà mưa, sao phải đi cho mưa đau dài Mưa rơi mà mưa, sao
-
Là khi con nằm dưới nhà mệt mỏi đến mức không thay quần áo. Thời gian cả ngày luôn bị bệnh viện đánh cắp hơn hai phần sáu . Sao có thể bên mẹ, cùng loay hoay trong bếp ?. Vòi vĩnh mấy món con thích
-
nào. Ver 1 R. i. c. k. Bỡi vì nhà anh nghèo. không được ăn học cao. . Nên lời lẽ anh không hoa mỹ, như mấy thằng kia đâm chọt nhau. Em đồng ý thì mình tiến tới, anh có tấm thân trâu bò. Có em rồi
-
phím đàn. Và luôn tự dặn thời gian đâu có nhiều đừng ngốc mà thích ai nha. Tự nhiên ở đâu hiện ra một cái lưới tình bự thiệt là bự thiệt. Không cho nam và nữ tập trung vào làm việc và cả sự nghiệp. Ôi
-
biết ơn”. Ver 2. “Sài Gòn thì luôn tấp nập người xe qua lại. Con lần đầu tiên xa nhà ba má rất lo là người khôn ta dại”. Con vẫn nhớ kĩ những lời dò dặn ngày nào của ba má. Con biết vì xa chúng con nên
-
TRI MARTOLOD . ( NOLWENN LEROY ) . Tri martolod yaouank (tra la la, la la la la) . Tri martolod yaouank o voned da veajiñ . Tri martolod yaouank (tra la la, la la la la) . Tri martolod yaouank o
-
. Lalalala anh là nắng còn em là nhà. Lalalala em thì thắng còn anh thì hòa . Yêu là đến khi nào mình già oh oh. Giờ anh là nắng nụ cười hằn sâu trong mắt em. Giờ anh là nắng mang anh về đây với em. Em sẽ cất
-
you know yourself. Miễn em thấy là mình vui. Em thích thì em khoe. Thích thì em che. Thích thì em nhích. Em không thích thì em yeah. Tốt thì em khoe. Xấu thì em che. Public, private. Thích thì em share
-
nhiều ánh sáng. Nhưng đấy không phải lý do nó có rèm. Nơi này rất là dễ đoán. Gợi ý ở trần thì không chỉ có đèn. (Nào) Đừng có xa cách em nữa. (Nào) Sói đâu đến đây thật mau. (Nào) Không hề có gì chen
-
Bà Triệu buổi đêm. Thì em tự nhiên ngồi cạnh lò sưởi xong rồi khóc lóc vì ghen. Anh đưa em LV Bag, lúc em buồn em thích nó. Đầu bếp anh làm thịt cừu, lúc em buồn em thích nó. Em chơi trong biệt thự Vin
-
em lại buông. Anh có thể quên những lời chim biển . Nhưng chắc quên em thì khó đấy. Việc xóa xăm là khả thi . Nhưng xóa em khỏi tâm trí thì bó tay. Anh thường dùng mọi cách . Để đặt ký ức vào nơi lãng
-
trên con Lamborghini. Chân mang dép, đi vào bar, bởi vì làm thế nó mới chất. Không nghe máy đâu thôi đừng call bởi vì bọn anh đang đi thi. Bọn anh nhà quê làm vì nghệ thuật và cả VND. Không phải bất cần
-
Chiều nhìn ra đầu ngõ. Dâng dâng niềm thương nhớ. Dáng xinh xinh một người. Được nghỉ năm ngày phép. Mất hai hôm làm quen. Em mới cho mình biết tên. Cuộc đời chinh chiến. Quanh năm với bưng biền. Thì
-
Phải chi hôm ấy mưa đừng rơi qua chốn này. Phải chi hôm ấy em đừng đột mưa đứng đây. Thì trong chiều nay em đã không nhớ thương ai. Qua mỗi đêm dài em đã không xót xa u hoài. Phải chi hôm ấy hiên nhà
-
Từ lâu em cũng đã nhận ra. Với anh, em không là duy nhất. Nếu em mãi im lặng. Kết cuộc ta sẽ ra sao?. Thì anh vẫn sẽ là chính anh. Vẫn luôn quay về vẫn êm ấm. Mà tại sao từ trong tâm trí em. Cứ bảo
-
Công nhà, đã bao lâu ta chưa ăn công nhà Vì cánh khi xưa tràn lên giữa cả Mẹ bắt ta ăn nhiều rau nhiều cá Cũng quá lâu rồi Công nhà, tuổi thơ dòng trời ta thường mơ xa Thời sánh xuân ta miệt mài bốn
-
-
-
-
-
-
-
-
-
-