Verse 1. Mười giờ, văn phòng vẫn sáng đèn. Lại một hôm làm thâu suốt đêm. Bàn chân đau mỏi nhức. Tựa lưng em chợp mắt. Dặn lòng “Vì cuộc sống êm đẹp”. Hạnh phúc không đâu cách xa. Mà ta cứ đi tìm. Vậy
nhộn nhịp anh có mệt cảnh người bon chen . Giờ về đâу bến sông quê nghèo bởi cái tình với người anh *** . Anh ơi anh à nghe em hò lòng có xôn xao . Anh thấу ưng nhau rồi thì qua nhà để rước em mau . Nếu