Tình câm. Tương tư thức mấy đêm rồi. Biết cho ai biết ai người biết cho, gió mưa là bệnh của trời, tương tư là bệnh của tôi yêu nàng. Hai thôn chung lại một làng, cớ sau bên ấy chẳng sang bên này
Mây trời trong veo, bao đàn chim trên cành vui ca. Mẹ cha mong tin con mau mau quay về nhà từ nơi xa. Quên thôi bao buồn lo bủa vây quanh ta một năm qua. Xách ba lô, về ăn tết với nhà . Mảnh vườn
Mây trời trong veo, bao đàn chim trên cành vui ca. Mẹ cha mong tin con mau mau quay về nhà từ nơi xa. Quên thôi bao buồn lo bủa vây quanh ta một năm qua. Xách ba lô, về ăn tết với nhà . Mảnh vườn
Bài hát Linh Cảm Tim Em (Orinn Remix) - Ngọc Kara. Anh đứng ở trước mặt em. Nói em nghe mà xem. Anh đã đi đâu nhiều đêm. Anh bảo công việc lớn. Có thể chẳng về sớm. Cũng chẳng cần đợi cơm. Rồi tự
Trăng đêm nay vẫn rơi bên hồ. Tương tư nhớ mong em hoài. Cô đơn trong đêm sương rơi lạnh. Mang theo bóng em nơi này. Ngân nga câu ca với phím đàn. Vang lên tiếng yêu ngập ngừng. Ai đang trên tay đôi
yêu người. Thoáng qua như một giấc chiêm bao. Thầm mơ những lời nói từ sâu trái tim. Ngày xưa mà em trao tặng. Nơi thời gian ngừng lại. Ru nhau bằng lời hát. Nếu như ngày ấy biết bao hạnh phúc. Sẽ không
xưa . Tôi xa Hà Nội năm em mười sáu xuân tròn đắm say . Đôi tay ngọc ngà dương gian, tình ái em đong thật đầy . Bạn lòng ơi! Ngày ấy tôi mang cây đàn quen sống ca vui bên nàng . Nay khóc tơ duyên lìa
Bài hát Liên Khúc Nhớ Nhau Hoài - Quang Lê, Mai Thiên Vân. Em ở nơi nào, có còn mùa xuân không em. Rừng ngàn lá gió từng đêm nhắc nhở thì thầm. Nắng ở trên đầu, nắng trong lòng phố . Gió ở trên non
, chợt hiện. Người nghệ sĩ lang thang hoài trên phố. Bỗng thấy mình chẳng nhớ nổi một con đường. Ta còn em, hàng phố cũ rêu phong. Và từng mái ngói cô liêu. Nao nao kỉ niệm. Chiều hồ Tây lao xao hoài con
đổi thì ngàn lần từ chối. Sau tất cả em lại nhường lối đi cho người thứ ba. em ngây thơ ngu ngơ chấp nhận ngốc nghếch tin vào mối tình. và yêu thương kia dù vun đắp đến đâu cũng chỉ bằng không. trong
đổi thì ngàn lần từ chối. Sau tất cả em lại nhường lối đi cho người thứ ba. em ngây thơ ngu ngơ chấp nhận ngốc nghếch tin vào mối tình. và yêu thương kia dù vun đắp đến đâu cũng chỉ bằng không. trong
như xưa, ko như ngày nào mà em vẫn nghĩ đến, tính anh hay quên. Từ nay em thôi ngốc nghếch với bao nhiêu suy tư muộn phiền. Từ nay anh thôi không lại gần bên. Người lạnh lùng như thế cớ sao ra đi nay