. Nhòa theo từng gót chân người trông vời. Mưa âm thầm buổi chiều thổn thức. Sẽ nhạt nhòa từ ngàn năm nữa như em khóc hồn nhiên. Nỗi muộn phiền ngày tàn hơi thở. Em thấy không cõi đời vô vọng. Xin em hãy
Một chiều êm tay đan tay dìu nhau trên lối. đưa em đi nhè nhẹ vào đời. Bằng vòng tay tôi nâng niu mùa thu thức giấc. đưa em vào ngày tháng vỗ về. Kể từ em đem cô đơn mọc lên phố vắng. khi em mang nụ