, mùa đông, mùa đông Ngày nào ta xa nhau, anh bước sâu trong vùng tối nhạt nhòa Từng mùa đông theo qua, anh đã quên với định đời băng giá Giữ hôn em một lần, rồi đau thương chan lấp, anh yêu em một ngày
. Cô đơn anh về. đường xưa mưa rơi âm thầm. Từng đêm tiếc nuối. Anh đã nghe hồn mình lạnh câm. Chiều trên sân ga. Tia nắng nghiêng xuyên qua ngàn lá. Giấc mơ đời ta. Theo chuyến xe tan trong nhạt nhoà
* Chiều buồn ngồi một mình Nhìn mây trôi mênh mang Nhìn đôi chiếc lang thang, lang thang Trời buồn người càng buồn Cho mấy nước thêm bận khuân Nhớ em từng phút mong từng giây em ơi Biết rằng cuộc
Gửi về em Gửi về em Một lá thư Anh viết bên đèn khuyên Thời gian lên lên Đi mãi không ngừng Đêm tôi mơ hồ Ngày em đi Mang theo vạn niềm nhớ Mang biết bao ân tình Nhìn em thấy giận hờn Cỏ cây cũng ưu
Hỡi người yêu nhỏ. Từ miền đông đó. Khi nghe xuân sang. Có nhớ không em. Trên đường thênh thang. Lần đầu bên nhau. Anh lo mênh mang. Lo phút ly tan. Giữa ngày vui mới. Cuộc tình phơi phới. Anh nghe
Hẹn chiều nay Hẹn chiều nay mà sao không thấy em Gió hiu hiu lòng bỗng nghe lạnh thế Chiều mù sương hay mù khối thuốc anh Em không lại anh nhụ lòng sao đây Em cứ hẹn chiều mai rồi lại không thấy em
Con đường xưa em đi. Vàng lên mái tóc thề. Ngõ hồn dâng tái tê. Anh làm thơ vu quy. Khách qua đường lắng nghe. Chuyện tình ta đã ghi. Những mùa trăng vu quy. Vì mưa gió không về. Chiến trường anh