Sương khuya trăng sáng trên trời. Có thêm vị khách bên đời. Suýt nữa thì hát quên lời. Tối nay anh rảnh tới chơi. Nhà em ngay dưới chân đồi. Chiếc ghế chưa có ai ngồi. Cánh sen này muốn yêu rồi. Chỉ b
Nắng vàng, xuyên qua. Em như giọt sương thuần khiết trên cành. Khúc nhạc, trao duyên. Phận này chẳng một lần ghé qua. Đưa tâm hồn lạc lõng. Gắng lấp đầy khoảng trống. Nhân gian là sự sống . Riêng mình