Ta hãy cùng đi, đi đến chốn xa xôi (chốn xa xôi, xa xôi). Ta đã trải qua gió sương phong ba bụi trần (phong ba bụi trần). Hãy vứt lại sau những năm tháng mệt nhoài (mệt nhoài, mệt nhoài). Cứ vui tươi
Nhành hoa lưu ly vương trên tóc. Thấm câu thề ai khóc. Biết em đang đậm sâu. Anh đành phải cúi đầu. Ngày em vu quy như thiên ý. Tuyết phủ đầy đường đi. Thấy em đang buồn đau. Mắt môi chẳng tô màu. Em