dào đôi khi nó mỏng manh. Nỗi buồn chậm như sên còn niềm vui thì chóng vánh. Kỉ niệm cũ vẫn chưa quên bên mặt hồ buông óng ánh. Nhớ cả những chiều vàng say đắm ngắm hàng cây. Chỉ biết phải chiều nàng
dào đôi khi nó mỏng manh. Nỗi buồn chậm như sên còn niềm vui thì chóng vánh. Kỉ niệm cũ vẫn chưa quên bên mặt hồ buông óng ánh. Nhớ cả những chiều vàng say đắm ngắm hàng cây. Chỉ biết phải chiều nàng
mông. Anh đến mừng em trong tiệc cưới. Ra về men rượu ngấm buồng tim. Gió khuya lạnh mảnh hồn đơn lẻ. Một ánh sao rơi chìm trong đêm. Anh ướp hồn anh men rượu đắng. Nghe chừng men rượu đắng niềm vui
xuân về con phải làm sao?. Thôi thì xuân này ở nơi chốn xa. Mong cha mẹ mạnh khoẻ, mãi không già. Cho Con nợ cha mẹ một mùa xuân . Con xin hẹn sang mùa xuân tới. Con sẽ trở về sum vầy cùng mẹ cha
trong số những con mồi . Mới nhìn thoáng qua mấy đứa nhóc con từ xa đã bị anh bắt bài . Chẳng múa được thêm vì lo phải nép qua sang một bên, một bên từ khi anh đến . Họ muốn có được em bằng trò lưu manh
trong số những con mồi . Mới nhìn thoáng qua mấy đứa nhóc con từ xa đã bị anh bắt bài . Chẳng múa được thêm vì lo phải nép qua sang một bên, một bên từ khi anh đến . Họ muốn có được em bằng trò lưu manh