hùng quê ta. (Vọng cổ câu 1). Trung Hiệp ơi trời vào đông mà sao quê mình nồng ấm, người Mẹ hiền tay run run đón một đóa hoa đời – Tiếng khóc đầu tiên lòng Mẹ rạng ngời – Phan Văn Hòa Cha đặt tên anh
mà lường . . Chồng gần không lấy em lấy chồng xa , giờ đây nhớ mẹ thương cha còn đâu mà thong thả đi về nhà thăm . . Xa xăm nơi chốn bưng biền ăn bông mà điên điển nghiêng mình nhớ đất quê chồng xa