Bài hát Giã Từ - Đặng Thế Luân. Tuổi đời chân đơn côi . Gót mòn đại lộ buồn . Đèn đêm bóng mờ nhạt nhoà . Hồn lắng tâm tư, đi vào dĩ vãng . Đường tình không chung lối . Mang nuối tiếc cho nhau. Ngày
, dày vò trong đêm tối. Vì người giờ đang phương trời nao , nghĩ tới chỉ thêm rối. Nhớ em khi đông sang , giờ mua thu đả thay lá. Chuyện mình giờ ai chen ngang , khiến cho nhiều lần may vá. Giá như em vẫn
Ông bà già tao lo x4. Ông bà già tao lo hết x4. Băng qua mưa rơi trên con xe hơi (OBGTL). Đưa anh em sang Dubai chơi (OBGTL) . Lambogini, Phone vertu (OBGTL). Ông bà già tao lo yeah, ông bà già tao
được cũng là giả . Ni pai guo de xiang wang quan shi jia . Những ánh nhìn em chụp được toàn bộ đều là giả . Ni ting de chong feng shi jia . Những điều trùng hợp em nghe thấy cũng là giả . Wo hen liu lian
mang cất , dày vò trong đêm tối. Vì người giờ đang phương trời nao , nghĩ tới chỉ thêm rối. Nhớ em khi đông sang , giờ mua thu đả thay lá. Chuyện mình giờ ai chen ngang , khiến cho nhiều lần may vá. Giá
nhân gian luân hồi ai ơi. Chàng Khuê Mộc Lang vẫn luôn tìm theo ý trung nhân tình hạ phàm Bách Hoa. Cớ sao khi đã tương phùng duyên nỡ quên câu hẹn trăm năm chẳng rời. Khuê Mộc Lang đớn đau nhìn theo
Như giọt sương còn vương bàn tay. Giọt lệ nào làm lệ nhòe mi em. Bình minh lên hoàng hôn buông. Ngày vừa xuống nhành lưu ly. Khi em đi mang theo mùa hạ. Rồi mùa đông với anh cô đơn thành lạ. Và nhìn
Bước bước trong chiều mưa. Đi về bước chân lẻ loi. Phố cũ vẫn còn đây. Phố xưa vắng em chờ anh. Đưa người về nơi giá băng. Nước mắt em chung lệ tôi. Biết rằng từ nay mất nhau. Trên bến trông theo
đã rất xa xôi. Niềm riêng không ai biết tới. Hai người sống ở hai nơi. Từ lâu không đi sát lối. Chỉ thương có người vẫn hoài. Gìn giữ nhiều luyến lưu. Mỗi khi nhớ đôi mắt biếc. Như thời chưa biết buồn
VÀO HẠ (ST Lê Hựu Hà). Trời nhẹ dần lên cao, hồn tôi dường như bóng chim. Vờn đôi cánh mềm lặng lẽ kiếm chốn nào bình yên. Và dòng sông xanh kia nằm im như không muốn trôi. Phơi màu áo rêu vỗ về đánh
An ơi! Hãy ước hoa đăng chuyển lời. Mênh mang gió tới lắng nghe chờ đợi. Từ trong khóm cây, giờ đành theo sóng mây. Nhìn trời An ơi! . Tình ta chẳng vơi bao giờ. Khi anh, khi em dành cả những năm dài
với cao đâu. Trèo cao thì té đau bởi lẽ hai ta không đến được với nhau. Giả tạo vẫn chỉ là giả tạo thì anh mãi mãi mang ưu sầu. Em thử đánh vần hai chữ Giả Tạo rồi em sẽ hiểu hết câu đó. Em làm anh đau