thấy nắng. Lời ca này gởi theo gió mây giăng. Ta lâm vào ải tình. Liệu nàng có hay chăng. Nàng chiếm thế thượng phong. Ta đành bỏ công cán. Muốn có được mỹ nhân. Nên ta quyết Không nản. Người không hóa
duyên trời sao ngăn cản. Nàng là linh dược khiến tim ta mách bảo. Phải giữ mãi đính ước giai niên đến bách lão. Tính giỏi binh lược nhưng ta có cách nào. Khi thiên đã định trước đôi mình sẽ cách giao. Ta
. Chúc đôi giai nhân bách niên hảo hạp. Em có người chồng ưng chở che em bão táp. Ta đi ngược đường hỏi làm sao gặp. Đèn dầu tàn tim làm sao thắp. CầnVinh. Sương rơi bên thềm nhà, sông sâu vẫn hiền hòa
Thêm 1 mùa xuân mới đến. Thành phố tấp nập giờ vắng tênh. Cuộc sống bôn ba của con vốn chẳng có tết. Bước ra đời bao vất vả. Mới thấy thương cha nhiều hơn. Cơm bữa đói bữa no mới thấy thương mẹ. Giữa
A. Một chiều mây vắt ngang trời. Gió nhẹ như muốn cất lời. Đưa bước người chinh nhân về chốn xuân thời. Dọc ngang chinh chiến bao lâu. Mối tình thuở ấy khắc sâu. Giờ về hỏi ai hỏi ai nàng đâu. B. Có d
Từ ngày gặp em con tim ngân nga khúc vương tình ca. Khắp chốn sơn hà chỉ mỗi em làm tim sa ngã. Nhện lòng giăng tơ cho quân vương tương tư nhớ thương ngày đêm. Truyền khắp dương gian chỉ mong tìm thấy
Verse 1. Một chàng là chàng quân tử đế vương nước Nam huу hoàng. Bao nhiêu mỹ nhân sao chẳng nặng mang còn nàng là nàng thiếu nữ. Xuất thân kiếp phu dân thường di hành lướt ngang. Vua lấу làm thương t
Từ ngày gặp em con tim ngân nga khúc vương tình ca. Khắp chốn sơn hà chỉ mỗi em làm tim sa ngã. Nhện lòng giăng tơ cho quân vương tương tư nhớ thương ngày đêm. Truyền khắp dương gian chỉ mong tìm thấy
Bài hát Biển Cạn - Đàm Vĩnh Hưng. Có người từ lâu nhớ thương biển. Ngày xưa biển xanh không như bây giờ biển là hoang vắng. Lời tôi nhỏ bé, tiếng gió thét cao, biển tràn nỗi đau. Tình em quá lớn sóng