Trang Nhật Ký - BảoNguyên, Quách Phụng Anh. Giờ đây âm thầm bên trang nhật ký. Lắng xuôi tâm tư hoài mơ bóng ai xa mờ. Mà im nghe thời gian đi ngỡ ngàng. Lòng vấn vương gì mà buồn khi bước sang
Mình bây giờ hai đứa hai nơi, ngày anh và tôi cách xa mấy phương trời. Mòn đôi mắt lúc trông về nơi phố nhỏ, khi say cánh chim trời trong cơn gió tơi bời. Đời tôi giờ năm tháng không tên, sầu dâng ché
Ngẫm đời, đi qua bao tháng năm. giật mình, mái tóc nhuộm màu sương. Bạc phai tay vàng võ thở dài. Nơi đầy oan trái, con tim khổ trần ai. Ngẫm đời cho nhau bao xót xa. Lòng người gian dối tựa như vôi.
Quán nửa khuya đèn mờ theo hơi khói. Trút tâm tư vào đêm vắng canh dài. Quãng đời tôi tàu đêm vắng không người. Vẫn lặng trôi . Tôi là người tha hương đi bốn phương . Anh là người quân nhân vui gió sư
Những ngày xưa thân ái anh gửi lại cho ai. Gió mùa xuân êm đưa rung hàng cau lưa thưa. Anh cùng tôi bước nhỏ áo quần nhăn giấc ngủ. Đi tìm chim sáo nở ôi bây giờ anh còn nhớ?. Những ngày xưa thân ái a
Mất Nhau Rồi - BảoNguyên, Quách Phụng Anh. Chúng mình không còn yêu nhau thì thôi . Anh nói ra đi trắng đen một lời . Có gì mà ngại anh ơi . Có gì mà đành gian dối . Em không hề kết tội anh đâu
Tấm Ảnh Không Hồn - BảoNguyên, Quách Phụng Anh. Tôi ngó về cuối trời, . Tay ôm kỷ vật tình yêu giữa tôi với người. . Chỉ còn xót lại tấm hình gìn giữ được thôi. . Hình hài này giết lần tôi . Cũng