-
-
phải tím tái. Chọc khe, bật tường dẻo dao đập đi đập lại. Chuyền bóng, kiến tạo quên mình đoàn kết hăng hái. Nào!. VIỆT NAM! VIỆT NAM!. Mệt. Hãy nhớ về những lời ru, cánh đồng lúa xanh bát ngát, nơi có
-
nhớ Việt Nam quá. Giờ này tôi đang đứng , đang đứng ở một nơi xa. Nhưng trái tim thì vẫn in hình bóng quê nhà . Giờ này mùa xuân tới chắc phố phường thật đông vui. Một tình người ấm áp chỉ có Việt Nam
-
nhiều ánh sáng. Nhưng đấy không phải lý do nó có rèm. Nơi này rất là dễ đoán. Gợi ý ở trần thì không chỉ có đèn. (Nào) Đừng có xa cách em nữa. (Nào) Sói đâu đến đây thật mau. (Nào) Không hề có gì chen
-
Bài hát Đoạn Tuyệt - Phương Anh. Thầm chào nhau thôi rồi vĩnh biệt người ơi. Ngày buồn đã tới này giây phút tôi xa người. Tình đã úa nhàu, mình đã thôi nhau. Từ đây biết rồi đời tôi sẽ đi về đâu. Nẻo
-
. Mơ mộng về một ngày lại hòa vào những dòng người. Và lớp khẩu trang sẽ không thể che được những nụ cười. Như ngày nào, mãi tự hào. Giơ tay cao, hô vang Việt Nam vô địch. Cho màn đêm bay qua, 2020 đi
-
tôi cũng bởi lời thề non hẹn suối. Trong nét mặt nhớ người. Hôm đi còn gặp nỉ non suốt đêm những lời. Ɲào là nói tặng tấm hình để bớt lẻ loi. Và còn thề thốt đầu môi уêu chỉ có mình tôi suốt đời. Từ khi
-
Thằng ngốc đợi chờ. Chia tay cũng đã gần 1 năm. 1 khoảng thời gian đủ để cho em có thể quên anh. Nhưng anh thì vẫn vậy ,nỗi nhớ em vẫn không thể phai mờ. Vẫn 1 mình trong đêm nhớ em. nhưng ko biết
-
những ước muốn cho ngày mới sẽ lấp lánh. Em vào đời rồi toả sáng với bao nhiêu ước mơ. Người Việt Nam hãy giữ tiếng nói cho dù mai đây xa xôi. Mang nụ cười vẻ đẹp ấy đi năm châu bốn phương, thật Việt Nam.
-
. Hôm nay tôi muốn đến những ngóc ngách thôn quê. Giờ đây tôi cất hết bao nỗi buồn xách balo lên và đi. Không nghĩ suy âu lo về ngày mai. Bon bon trên những chuyến xe cất hết bao nỗi buồn. Phá không gian
-
những ước muốn cho ngày mới sẽ lấp lánh. Em vào đời rồi toả sáng với bao nhiêu ước mơ. Người Việt Nam hãy giữ tiếng nói cho dù mai đây xa xôi. Mang nụ cười vẻ đẹp ấy đi năm châu bốn phương, thật Việt Nam.
-
nhiều ánh sáng. Nhưng đấy không phải lý do nó có rèm. Nơi này rất là dễ đoán. Gợi ý ở trần thì không chỉ có đèn. (Nào) Đừng có xa cách em nữa. (Nào) Sói đâu đến đây thật mau. (Nào) Không hề có gì chen
-
thang một mình. Anh giờ đã như mây dạt trôi phương nào?. Em còn mãi nơi đây ngồi ôm kỷ niệm. Ôi cách biệt đêm nào bước chân đôi ta. Âm thầm sóng đã xóa nhòa những bước êm. Tình như bóng mây, ngàn năm vẫn
-
như là vàng. Sông núi nước Nam, vua Nam ở, giặc giữ cớ sao làm càn. Ông cha giữ lấy nước Đại Việt, bao lần chiến công luôn oanh liệt. Với những anh hùng đại hào kiệt . Con cháu rồng tiên, chẳng thể nằm
-
Bài hát Bến Thượng Hải (Remix) - Đoàn Việt Phương. Biển vẫn dạt dào làm sao quên tháng năm xưa đẹp biết bao . Và nơi đó bao người đời liệt oanh bước trên vinh nhục thắng trận . Biển sóng đời đời làm
-
Bài hát Dòng Lệ Của Nắng - Đoàn Việt Phương. Mùa thu đó có nhớ . anh và em tay trong tay . đắm say ngọt ngào . ước mơ ngày nào. Mình yêu nhau thắm thiết . ta sẽ chia nhau buồn vui. để giờ này mỗi
-
cơm phơi sương ngày đêm. HOOK. Và khi cả nước cùng nhau, hô vang lên "Việt Nam chống dịch!". Là muôn người chung lời ca, tim ngân nga "Việt Nam vững tin!". Vượt qua - Sẻ chia - đoàn kết, chung tay nhau
-
đối thủ phải tím tái . Chọc khe, bật tường dẻo dao đập đi đập lại . Chuyền bóng, kiến tạo quên mình đoàn kết hăng hái. Nào! . VIỆT NAM! VIỆT NAM! . Mệt. Hãy nhớ về những lời ru, cánh đồng lúa xanh bát
-
. Cộng vài trăm nhưng Nhân với củ. Họ nhìn anh lại muốn diện váy ngủ. "Lá ngọc cành vàng" xếp thành hàng. ĐI theo anh liên tiếp thành đoàn. Người hoan ca pháo hoa tưng bừng. Người thầy anh qua, đầu cúi
-
) nghìn năm văn hiến tụi tao vẫn còn đó. Ngọc sáng cả biển Đông nên tụi nó ngó. Ra gặp tao là last king như là Bảo Đại. Khi mày real all day như là Lão Đại. Các em gái vẫn khoác áo dài. Đoàn người Việt ý
-
Đoạn 1. Hôm xưa tay nắm tay nhau anh hỏi tôi rằng. "Những gì trong đời ta ghi sâu vào tâm tư. Không tan theo cùng hư vô, không theo tháng năm phai mờ. Tình nào tha thiết anh ơi?" Tình quê hương gợi
-
tới. Hôm nay tôi muốn đến những ngóc ngách thôn quê. Giờ đây tôi cất hết bao nỗi buồn. Xách balo lên và đi không nghĩ suy âu lo về ngày mai. Bon bon trên những chuyến xe. Cất hết bao nỗi buồn. Phá không
-
cách xa. Chưa đẹp tình hương hoa. Tuổi thơ ngây tuy nhiều sầu nhớ. Vẫn vui trong niềm mộng mơ. Đoạn 4. Tình hậu phương sắc son dâng người trai hùng. Những kẻ chiến trường còn gì cho em. Ngoài cây súng
-
buông tay cho dù mai. Mặt trời rồi chẳng lên chiếu sáng đoạn đường không bóng ai. Em sẽ luôn kề bên anh cùng anh chạy khỏi thế giới này. Và trái đất hóa thành những giấc mơ êm. Chỉ cần được đi bên em mỗi
-
yêu thương. Mà tình mình giờ hái phương. Hỡi dấu yêu, hỡi dấu yêu sao bay giờ. Đành xa đôi lứa nhưng tháng năm đã lướt nhanh. Trên con sông tương tư để tình yêu xưa vẫn trọn. Có còn tìm đến nhau. Dans
-
tới. Hôm nay tôi muốn đến những ngóc ngách thôn quê. Giờ đây tôi cất hết bao nỗi buồn. Xách balo lên và đi, không nghĩ suy âu lo về ngày mai. Bon bon trên những chuyến xe cất hết bao nỗi buồn. Phá không
-
nhớ những gì mình có. Đừng quên anh nhé em ơi. Phương trời xa em bình yên nhé.
-
đầu. Gạt đi hết thênh thang muộn sầu. Viết tặng em bài ca đơn sơ nhưng thiết tha. Gửi cho em vài dòng mong nhớ. Nhẹ nhàng gieo vào lòng bao giấc mơ. Vì trong giấc mơ ấy vẫn có em trong vòng tay. Hãy gửi
-
đầu. Gạt đi hết thênh thang muộn sầu. Viết tặng em bài ca đơn sơ nhưng thiết tha. Gửi cho em vài dòng mong nhớ. Nhẹ nhàng gieo vào lòng bao giấc mơ. Vì trong giấc mơ ấy vẫn có em trong vòng tay. Hãy gửi
-
Góc phố nơi anh hẹn. Cành ngọc lan xoà bóng mát. Toả hương bát ngát. Báo với em ngày cuối thu buồn. Chờ anh bao lâu trông mong mỏi mòn. Mà chẳng thấy anh. Từ ngày nào anh mới quen em. Vẫn cây ngọc
-
phố phường. Lặng nhìn con đường không anh. Ngày hôm nay anh thấy nhớ nhà. Đưa bước chân suốt quãng đường xa. Lòng chênh vênh về phía mây trời. Gió thương anh ôm bao nỗi chơi vơi. Có những khuya ta thức
-
Bài hát Ngốc - Hương Tràm. Có rất nhiều những câu chuyện . Em giấu riêng mình em biết. Cũng bởi vì hạnh phúc của mình. Muốn gìn giữ nên em đành lặng im. Có những lần anh dối em. Em vẫn nhớ những lần
-
gì anh không chịu nổi . Cứ để con tim đau từng cơn . Anh không biết phía sau màn hình . Có phải là những giọt nước mắt. Chỉ đoán điều đó qua những icon . Tự kỉ từ em ngay trước mặt . Phải làm sao đây
-
hoa. Phút chạnh lòng anh cứ tưởng là khi xa, sẽ không buồn với những thứ mình đi qua. Em ơi! Thanh xuân này ngắn ngủi . Đôi giấy nhỏ làm sao viết thành văn, tơ vò còn vương lại khe núi, ôm cả bầu trời
-
mưa bất chợt . Ôi sao thấy nhớ Việt Nam quá. Giờ này tôi đang đứng , đang đứng ở một nơi xa. Nhưng trái tim thì vẫn in hình bóng quê nhà . Giờ này mùa xuân tới chắc phố phường thật đông vui. Một tình
-
thư màu trắng này trở thành hồng, . Hoá những đau đớn thành nụ cười, chọn màu áo linh ta xây đắp đời . Ở nơi phương xa . Con vẫn nhớ về nhà . Mẹ ơi yên tâm Con sẽ trở về . Đừng quá lo chi. Đừng khóc