Intro:
Hah...
Bít nóy jì nữa đây???...
Khi mà có nóy cách mấy thì sự thật nó vẫn vậy...
Ko thay đổi...
Ko níu kéo...
Tại vì...a ko thể nào chấp nhận đc kái chuyện như thế này...
[cười...]...
Chắc là ko có ai hỉu âuz...
Ver 1:
A thật sự ko hỉu nhữg jì e đã từg gây ra...
E che jấu sau sự thật là 1 mốy tìh tay 3...
Hah...
E ngĩ nói dối đc bao lâu chứ hả???...
Sớm muộn jì kũg sẽ đến lúc mọi việc fah fui tất cả...
Và...ng` đau ng` khổ chẳg có jì là hạh fúc...
Vẫn có 1 ng` kần mạh mẽ để cố đứg vữg thêm 1 chút...
Bước wa jôg tố hy vọg tìm lại đc bìh yên...
Dù cho có bao jan khổ vẫn ko có jì làm lay chuyển...đc...
Ko kòn jì để nói hết...
Vì đã wá mỏi mệt...
Đặt bút lên và viết nhữg kảm xúc thật ko tên...
Hah...
Có lẽ hạh fúc sẽ đến vs e và ng` ta...
Và hy sih 1 chút tìh là wuyết địh kuối kủa ngày wa...
Ừh...vẫn là a thôi...
Vẫn là thằg khờ như vậy thôi...
Vẫn chẳg bít làm jì ngoài việc lẳg lặg nhìn thời jan trôi...
Cứ ngĩ tới việc chỉ có mìh e ở bên cạnh ng` khác...
Là a lại đau và kảm jác kon tym đag vỡ nát...
Ver 2:
Nhữg jì a nói...đó là sự thật đó e...
Vẫn bước đi trog đêm tối...vẫn cứ lạh lùg jữa jó đêm...
Vẫn cứ cô độc vs sự đơn kôi trốg trải...
Nhưg mà wá bùn và thất vọg ko kần bạn bè vs ai...
Mọi thứ a gầy dựg đều là mún tốt cho e...
Tất cả đều dàh cho e vì ng` a iu là e...
Nhưg ...[cười...]...
Nhận lấy kết wả ko ngờ tớy...