Thu
Lặng lẽ, mùa thu đến lá vàng rơi.
Lặng lẽ, tình thu bay là tả tơi.
Lá cứ rơi, cho cây non trụi lá.
Thu lã lơi, trong cái lạnh chơi vơi.
Lạnh lẽo, một bầy chim bỗng lìa xa.
Chiều thu, buồn ngơ ngác biết về đâu.
Trong bão giông, bơ vơ chim lạc lối.
Đứng trên cành trong cái lạnh chơi vơi.
Con chim non bay vô ngàn bạt mạng
Bay về đâu một cánh chim lẻ loi.
Con chim non biết tìm đâu tổ ấm.
Lá vàng rơi, chim bám lấy cành trơ.
Chim cứ bay, bay để về chốn cũ.
Chim cứ đi. đi để quý một thời.
Mùa thu đến là nắng hồng đã dứt.
Nghe đâu đây, phảng phất nắng hương xưa.
Lặng lẽ, mùa thu đến trái sầu rơi.
Lặng lẽ, tình thu phai dấu thời gian.
Đứng bơ vơ lạc loài về chốn cũ.
Thu lạnh lẽo, thu ôm ấp chim non.
(Thu lạnh lẽo, thu ôm cánh chim xa nhà).