loi dich:
Xin hãy vươn xa, tới ánh sáng phương Bắc
Hai tầm hồn đẫm lệ lìa xa
Cảm giác bất định bóp nghẹn con tim tôi
Tại sao ngày đó chúng ta tương ngộ?
Cái cách đặt ra câu hỏi này
Lẩn sâu vào trọn bóng đêm
Không cần do dự
Dẫu cho không còn chút sức mạnh nào
Bạn vẫn có thể giải đáp điều đang kiếm tìm
Sau khi bạn đi tiếp
Tình yêu, tội ác, mộng mơ hay tăm tối
Mang tất cả luôn đi, và bây giờ khi
Sức mạnh của bạn và trái tim tôi khớp lại
Sẽ có điều gì đó được sinh ra
Bạn có tin vào định mệnh không?
Lục quang huyễn hoặc
Nhẹ nhàng bao quanh nỗi buồn của hành tinh này
“bạn có định theo vận mệnh tương tự?”
Cất lên những âm thanh
Từ xa, thật xa
Thật quá sớm để từ bỏ.
Hãy giao phó cho hi vọng của mình
Nơi những luồng sáng cuộn lại.
Và hãy chỉ cảm nhận sự tĩnh lặng hiện thời
Giấc mơ của bạn sẽ trở thành sự thật một lúc nào đó.
Sự quả quyết của bạn, sự ấp úng nơi tôi.
Hãy tin tưởng vào con đường
Mà sự đương đầu chỉ lối
Tôi sống bằng cách đối diện với định mệnh của mình
Và chỉ cảm nhận sự tĩnh lặng hiện tại
Giấc mơ của bạn sẽ trở thành sự thật một lúc nào đó.
Sự quả quyết của bạn, sự ấp úng nơi tôi.
Hãy tin tưởng vào con đường ấy...
Tình yêu, tội ác, mộng mơ hay tăm tối
Mang tất cả luôn đi, và bây giờ khi
Sức mạnh của bạn và trái tim tôi khớp lại
Sẽ có điều gì đó được sinh ra...
Bạn có tin vào định mệnh không?