(Lối)
Văng nẳng tiếng gà trưa gợi lại trong con bao lời ru êm đềm của Ngoại.
Dù Ngoại đã đi rồi về nơi xa xăm lắm
Nhưng con vẫn giữ trong lòng hình bóng Ngoại thân thương...
(Phụng hoàng)
Ngoại ơi con nhớ những...ngày....xưa
Những buổi trưa hè Ngoại thường ru con ngủ
Giọng hát êm đềm theo từng nhịp võng
Khi con vào giấc ngủ say nồng
Ngoại vẫn ngồi đều nhịp võng đưa
Con nhớ lắm Ngoại ơi
Những buổi sáng tinh mơ Ngoại thường chở con đến trường
Trên chiếc xe đạp củ
Tuổi Ngoại đã quá lục tuần vẫn một mình nuôi Cháu thơ
Những buổi hoàng hôn
Ngoại kể con nghe chuyện sinh tử của dòng đời
Dù biết con chưa hiểu được gì
Ngoại như chiếc lá khô sợ gió chiều lay động
Sức yếu tuổi già Ngoại sợ phải đi xa
Con ngây thơ hỏi đi đâu con đi cùng nghe Ngoại
Ngoại ôm con và khẽ nói rằng
Tội nghiệp Cháu thơ chưa hiểu được chuyện đời
Con muốn một lần nghe những lời răn dạy của ngày xưa
Con ước gì được trận đòn roi
Chính tay Ngoại đánh đòn rồi vổ về khi thấy con đau
Tình Ngoại thiêng liêng
Sánh tựa non cao như biển rộng sông dài
Suốt cuộc đời hy sinh cho con Cháu
Khi nhắm mắt lìa đời chưa một lần Ngoại được ấm êm....