MƯA BUỔI NHẮC NHÔA MƯA BUỔI NHẮC NHÔA THÔI HẾT TÌNH TÔI NAY NGƯỜI ĐI RỒI TÔI BIẾT TÌM ĐÂU ĐƯỜNG ANH SẾ CƯỢI CÔ SÂU ĐƯỜNG EM TÂN TÀN CƯƠN NGÂU TRONG MƯA BUỔI MANG TÌNH VỀ ĐÂU MƯA BUỔI DÂN MƯA GÁC NHÓ NGÀY XƯA NAY NGƯỜI CÓ CÒN MONG NHỚ TÌNH ANH Giờ anh vui nghĩa tơ duyên Để em lấy con chân chiên Nghe tiếc nuôi dân tràn pha ô Đời thay đen đôi trắng Nên người theo gió mây Vỏ mình em đêm vắng Anh chim trời côi Tình từ đây xa cách Nghe mộng vỡ trong tim Một mình trên phố vắng Ai còn ai ngóng chờ Thôi giờ ân tình nay đã đời Câu chuyện ước thề ai nỡ đành quên Đời anh hoa gấm chung đôi Đời em xóa thoáng mây trôi Nghe mưa bụi tóc tình đơn thu Mưa bụi nhặt nhọt hết tâm tư Nay người đi rồi tôi biết tìm đâu Đường anh xe cưới cô sâu Đường em tan tắt cơn ngâu Trong mưa bụi mang tình về đâu Mưa bụi dân mơ gác nhỏ ngày xưa Nay người có còn mong nhớ tình anh Giờ anh vui nghĩa tơ duyên Để em ly gót chân chim Nghe tiếc nuôi dân tràn và ô Đời thay đêm đôi trăng Nên người theo gió mây Bỏ mình em đêm vắng Anh chim trời cô ấy Tình từ đây xa cách Nghe mộng vỡ trong tim Một mình trên phố vắng Ai còn ai ngóng chê Thôi giờ ân tình nay đã đổi Câu chuyện ước thề ai nỡ đánh quên Đời anh hoa gấm chung đôi Đời em xô thoáng mây trôi Nghe mưa bụi thăm tình đơn cô Đời anh hoa gấm chung đôi Đời em xô thoáng mây trôi Nghe mưa bụi thăm tình đơn cô *