Người đăng : Lương Tấn Phát
một ngày gió rét mùa đông buốt giá
em hứa trong cuộc đời gần bên anh
để rồi vẫn thấy mùa đông nắng ấm
anh ấp ôm giấc mộng ngày mai sau có em trong đời
dù mặc chiếc áo mùa đông ấm áp
nhưng vẫn không ấm bằng ngày bên em
nhặt từng chiếc lá vàng rơi cuối phố
anh viết lên lá vàng tên của em ...
LK :
giờ em đi về đâu mang mùa đông dư ấm nồng
còn anh ôm mùa đông giá băng trong lòng
làm sao cho mùa đông không còn mang giá lạnh
chỉ là em vì em mang nắng ấm tình yêu
dòng thư anh gửi em nhưng người sao không trã lời
để môi anh tìm đâu phút giây tươi cười
thầm mong em về đây cho đời anh ấm lại
để anh không phải mặc áo mùa đông ...