::Ver1::
Khi bước chân tao đi giờ đã mệt nhoài sắp gục ngã
Ánh mắt len lõi cố gắng kiếm tìm đường về nhưng sao vẫn chưa ra?
Cái xã hội khốn nạn thực dụng này đã khiến tao bao lần phãi như vậy
Cố gắng thật nhiều nổ lực chạy đua thật nhìu nhưng mà sao tao vẫn bị tụt lại phía sau
Tao ghét 4 từ trọng phú khinh bần_nhưng sao nó lại cứ mãi tìm đến
Để rồi tình iu là thứ quan trọng đối với tao cũng phãi vụt bay theo hơi mây
Ngày ngày chỉ biết đấm chìm vô vọng trong những cơn say và ngất ngây
Hơi men lâng lâng là bạn tri kỉ duy nhất đối với tao trong những lúc này
Tao biết...dù nó sẽ không tồn tại một cách bất diệt trong sớm hay trong mai
Nhưng ngoài ra nó thì * có người kề vai sát cánh cùng tao trên suốt chặng đường dài
Và giờ thì một trong những cách hay là tay giải bài dựa trên cây viết và giấy...
Intro:
...
::Ver2::
Đêm và đêm dần trôi một mình lê bước nhè nhẹ
Nhìn ánh đèn đường vằn vặt nhìn vào làn khói bao phủ màn sương thấm đẫm cái lạnh của mùa đông
Nhìn vào khoãng không bao la ham muốn tung bay nhưng không thể thực hiện
Giờ chỉ còn biết đối đầu chướng ngại gạt bõ quá khứ...
Và rồi xoá mọi ưu tư
Tìm về với vạch xuất phát cố chạy lần nữa và không phãi đễ bị chần chừ
Và tao sẽ nhớ những ai đã từng ghét tao và đã dồn tao vào ngõ cụt
Nhớ cã cái cách phũi tay wên đi tình cãm bao năm cũa ai chĩ trong vài phút
Và chắc có lẽ vì thế đã tạo ra cho tao thêm sức mạnh
Một cách duy nhất muốn sống muốn tồn tại là phãi đứng vững và cạnh tranh
Và tao tin rằng cả bầu trời xanh đang đón chờ tao phía trước
Tung bay sãy cánh cố gắng gặt hái thành công để chính tao khõi phãi bị khinh thường