Thời gian cứ trôi tới mà tôi vẫn ở một nơi
Chính xác là Värnamo biết bao nhiêu cảm xúc, cảm giác
Sẽ tiếp tục theo tôi trên con đường âm nhạc
Cho tôi ghi chép, rap hát những lời câu văn
Mà cuộc đời đã ban tặng mà tôi khó hiểu nổi
Sao tình yêu ở trong tôi dần dần muốn chết
Tình yêu rồi đến tình bạn sao lại muốn chấm hết
Sau bao nhiêu ngày tháng năm tất cả không còn quan trọng
Cuộc đời như là giấc mộng ta chỉ là người mơ mộng
Đi làm kiếm tiền rồi sao ăn no ngủ ở mặt đẹp
Mấy mươi năm cuộc đời đến lúc ông trời không cho phép
Tất cả sẽ khép lại nghiệp phước báo của kiếp này
Sẽ hình thành cho kiếp sau tiếp tục trả vay
Đời đời kiếp kiếp luân hồi không chấm dứt là vậy
Ta đi trong luân hồi học hỏi hiểu biết cách thức làm người
Phước nghiệp là sợi dây ân ái nghiệp tỉnh
Ta có cha mẹ, anh em rồi kiếm thêm vợ con
Ta phải sống vì họ cho đến ngày họ không còn
Ta phải đạt được yêu thương, không được tính toán
Trong mỗi kiếp luân hồi ta phải trả nghiệp trần gian
Làm người phải giúp ích cho xã hội cuộc đời
Khi ta trả hết nghiệp hạnh phúc nụ cười thể hiện trên môi
Tiếp tục tái sanh hay là sanh lên cõi trời
Làm Tiên hay là Phật tất cả là do tâm lượng rộng được bao nhiêu
Không hẹp hòi, ích kỷ nhỏ mọn, thấu hiểu được thương yêu
Trò chơi hư ảo của kiếp làm người xem ta có còn tham đắm
Chồng chồng vợ vợ chỉ là duyên nghiệp say đắm
Cũng vì có nợ nần ái biệt ly mới khó chia ly
Nước mắt tuôn rơi ta là kẻ phàm phu thấu hiểu sầu bi
Kiếp người là giả tạm tất cả là ân ái nghiệp tỉnh
Người hữu duyên sẽ mang hạnh phúc đến cho mình
Người vô duyên không thể nào thành ân ái nghiệp tỉnh