Ο καθένας άνθρωποςΜοιάζει με καράβιΠου θαλάσσο δέρνεται βράδυ και πρωίΚι ο βαρύς ο πόνος του το κορμί του σκάβειΩς που το λιμάνι τουΩς που το λιμάνι τουΚάποτε θα βρειΕίμαι κι εγώΈνα καράβι τσαγισμένοΚι από σέναΛιμάνι τουΛίγη αγάπηΠεριμένωΕίμαι κι εγώΈνα καράβι τσαγισμένοΚι από σέναΛίγη αγάπηΠεριμένωΣτη μεγάλη τάλασσαΠου ζωή τη λέμεΜας χτυπούν τα βάσαναΜε άνθρωπεςΑπ' ανθρώπιαΣτη μεγάλη τάλασσαΚάθε μέρα κλαίμεΚι όμως υπομένουμεΜα ως ποτέ πιαΛίγη αγάπηΠεριμένωΕίμαι κι εγώΈνα καράβι τσαγισμένοΚι από σέναΛίγη αγάπηΠεριμένωΕίμαι κι εγώΈνα καράβι τσαγισμένοΠεριμένωΕίμαι κι εγώΈνα καράβι τσαγισμένοΚι από σέναΛίγη αγάπηΠεριμένωΈνα καράβι τσαγισμένοΠερίμενω