Μια χαραμάδα, το μπαντζούρι, λίγο φωςΜια χαραμάδα, το μπαντζούρι, λίγο φωςΜια χαραμάδα, το μπαντζούρι, λίγο φωςΜια χαραμάδα, το μπαντζούρι, λίγο φωςΜα τους ανθρώπους τους φοβάμαι κι είναι αλήθειαΤην εγκατάλειψη τη γνώρισα τη ζωΤη μοναξιά μου, τη ζωγράφισα στα στήθιαΘέλω να βγω, απ' τ' αντιέξοδο αυτό θέλω να βγωΜα τους ανθρώπους τους φοβάμαι κι είναι αλήθειαΤην εγκατάλειψη τη γνώρισα τη ζωΤη μοναξιά μου, τη ζωγράφισα στα στήθια