thương tiếc mà thôi. Chỉ dìm cơn đau chậm tới. Muôn đời tôi vẫn lẻ loi. Đi vào thương tiếc mà thôi. Chỉ dìm cơn đau chậm tới. Muôn đời tôi vẫn lẻ loi. Đi vào thương tiếc mà thôi.
ý nghĩa của cuộc tương ngộ đạu thương. Hàn Mạc Tử chỉ là một bức tranh mà người đời có thể quên đi khi nguồn thơ đã cạn. Anh không còn tâm huyết ca tụng những vần trăng sáng khi anh đã là phế nhân
vắng mát ánh sầu em ở đâu Hàng ơi coi những thươnghẳn anh đã cướp đi em của anh Anh chỉ muốn khóc thật to nhưng sợ mình yếu đuối Thế nhưng đêm nay là một đêm giấc mơ Sương dây lạnh cánh tay anh ướt đậm
. Đôi khi gặp nhau muốn khơi nhưng rồi lại thôi. Nói ra e ngại, hoặc theo gió trôi. Hôm nay nhìn xe kết hoa xuôi ngược nẻo đường. Gửi thư trao cho người yêu, vài câu luyến thương. Hân hoan hồn như nở hoa
vòng đời xoay chuyển. Như con tàu giữa bão biển ngàn khơi. Bao nhiêu lâu ta gọi đó cuộc đời. Sao trôi nổi mãi Hoài câu thươnghận. Tình yêu chết hay kiếp người lận đận. Tôi lạc loài số phận kẻ vô duyên
luyến thương. Hân hoan hồn như nở hoa, trông chờ hồi âm,. Tắt ngay trong lòng chỉ thấy thiệp hồng. Chiều tím không mây, đường cũ bước lần về, buồn nghe day dứt tim. Nhìn xe kết hoa màu trắng ngỡ rằng mình
là cõi hư vô. Mình được sinh ra, với hai bàn tay trắng. Trả xong kiếp người, trở về trắng đôi tay. Xin ai hãy sống chan hòa, để đời mãi yêu thương. Hận thù làm chi, cho đời thêm khổ lụy. Trả xong nợ
. Xuân về. Đứng. bên trời. Đào khoe sắc. Bên mai. Rồi Tết rộn ràng. Tết sum vầy. Tết vui cùng. Người già và trẻ thơ. Bao. yêu thương. Hân hoan gia đình. Rồi Tết sang mau. Cùng chúc nhau. Lời thiết tha
ngàn kiếp sau. Còn nhận ra bóng dáng yêu dấu. Trời xanh vô tình sao rẽ chia mình xa rời. Cho thâm tâm vết thươnghằn sâu suốt đời. Cần bao nhiêu thời gian để khổ đau hóa theo mây. Giữ lại duyên số tình
. Biết trách ai trong dòng đời. Bàn chân tôi cố bước. Cố sống qua thời gian. Khi hai giọt máu. Cùng xuôi theo một dòng. Làm sao có thể xoá. Những vết thươnghằn trong tim. Khi nhận ra. Người tôi yêu giờ
Mưa xoá kí ức đôi ta 1 thời . Hạt mưa nhẹ rơi,cuốn trôi đi màu nước mắt . Em,vì đâu lại nỡ buông tay thật nhanh . Để vết thươnghằn sâu trong tim sao đành . Anh,vẫn cố nén cơn đau từng ngày