Sáw tac: Phan Huỳnh Điểu
Là thaj niên xuw fow, zúw ta hat vaw bước lên đườw
Cùw đi xây tươw lai jư muôn lơp sów trào đại dươw
Vì yêu quê hươw mà đâu cần thaj niên có, đâu khó có thaj niên
Lời Bác còn đaw âm vaw giục ta đườw xa mau tiến tới.
Dù gặp đồi núi cao, dù vượt dòw nước sâu.
Dù jọc jằn đến đâu là thaj niên xuw fow ta hứa quyết tâm đi đầu.
Từ nơi xưa hoaw vu zúw ta viết nên jữw cáj đồw.
Mùa lúa zín bat wat dòw kij uốn quaj từ bờ sôw.
Đườw đi Tây Ninh, đườw qua Đồng Nai, Sông Bé,
Ai gé đến Tha La đều thấy mùa lên tươi xaj mà trow lòw vui jư zấp cáj.
Ziều ziều hòa tiếw ca, mừw một wày đã qua
Một wày mà zúw ta đổ mồ hôi gop sưc tô thắm zo quê hươw jà
Một mùa xuân rộn ràw đaw mow.
Đoàn thaj niên xuw fow.
Thaj niên xuw fow.