Vọng cổ
BẠC LIÊU QUÊ TÔI
Nhạc: Hoàng Bửu
Vọng cổ: Hoàng Dững
NHẠC
Có ai về quê hương tôi Bạc Liêu
Hãy về thăm ruộng muối đã mặn tình
Long Điền ơi bao năm dậy sóng
Muối vẫn trắng trong như lòng mỗi người
Đây biển lúa đây tình mênh mông
Chân trời xanh xanh màu đất nước
Đây vần thơ đây triệu con tim
Nơi quê hương yêu dấu luôn cao lời ca
Có ai về quê hương tôi Bạc Liêu
Hãy vòng qua thăm xóm Mỹ Điền
Và về thăm Châu Hưng Lũy thép
Đã bao năm đánh giặc giữ làng
Có mẹ năm tóc đã lên hoa
Tay gầy yếu nhưng lòng bao la
Mẹ cùng con trọn đời chiến đấu
Cho quê hương phơi phới... cánh chim mùa xuân...
Vọng cổ
Câu 1
Bạc Liêu ơi nơi đã cho tôi những vị ngọt đầu môi từ thuở còn nằm nôi qua lời ru của mẹ, điệu lý câu ca quyện hòa vào hôn quê xứ sở đã nuôi lớn tâm hồn tôi cho đến tận bây...giờ. Mãnh đất nên thơ dào dạt tình người.
Vị ngọt của quê hương đã thấm sâu vào trong lồng ngực, như dòng sữa mẹ hiền chảy mãi với thời gian.
Lũy tre làng hàng dừa rợp mát dưới nắng chan, mùi khói đốt đồng khi hoàng hôn vừa buông xuống. Đã cột chặt lòng với hai chữ nhớ thương, Bạc Liêu quê hương tôi ơi đậm đà tình nghĩa.
Vọng cổ
Câu 5
Ruộng lúa đơm bông đồng xanh trãi rộng, vị mặn mồ hôi làm tươi thắm cuộc đời. Bạc Liêu đâu đâu cũng đẹp rạng ngời.
Nơi đã khắc họa một thời vàng son rực rỡ, của những người vì nước quên thân. Để nơi này lắp lánh một vì sao, thành phố trẻ mang niềm tin hứa hẹn.
Chiều Bạc Liêu chìm đắm theo cung bậc, day dứt điệu hoài lang bên tiếng nguyệt cầm.
Câu 6
Xương máu anh hùng hòa quyện đất quê hương, nuôi dưỡng những tâm hồn lòng thủy chung son sắc.
Cơn gió hiền hòa mang mùi thơm ngào ngạt, nhãn chín đầu mùa ngọt lịm khó quên. Dù mai này có xa cách muôn phương, hình ảnh quê hương luôn vấn vương trong từng suy nghĩ.
Nơi đã sinh ra những chuyện đời bất tử, dào dạt trong câu ca trên vùng đất chín rồng.
Trời Bạc Liêu trong xanh màu lá mạ
Quê hương mình là một bản tình ca
Muôn đời vẫn trọn vẹn trong ta
Tấm lòng chung thủy đậm đà với quê hương.